HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2242

Ả nâng mắt lên, tâm tư lả lướt, như suy tư gì mà đánh giá Sở Vãn Ninh, dò
xét nói, “Công tử đừng vội, chờ nô gia gọi Cửu Nhi ra ngoài, rồi mời công
tử vào phòng trò chuyện với bạn.”
“…”
Bảo nương nhìn ra ngay y để ý tới hắn.
Sở Vãn Ninh nhắm mắt: “Làm phiền bà rồi.”
Ả đi vào, trong phòng hình như có tiếng người, vỡ vụn không rõ.
Một lát sau, ả đi ra, một tiểu quan đi theo sau, Sở Vãn Ninh liếc mắt một
cái, gương mặt quan nhi Dung Cửu kia vẫn còn đà hồng, sườn mặt tựa hồ
cực kỳ giống người quen nào đó. Dung Cửu thấp thấp hành lễ với y, liền
theo bảo nhi rời đi. Sở Vãn Ninh đẩy cửa vào, trong phòng là một mảnh
màu tím tím hồng hồng, người xem tê dại da đầu. Trong phòng không có
huân hương, nhưng có mùi rượu. Gương mặt Mặc Nhiên, nằm nghiêng trên
giường, ngón tay thon dài vẫn còn đang thưởng thức bầu rượu buộc tua đỏ.
Giường cũng màu đỏ, thực hỗn độn. Tốt nhất đừng nghĩ trên đó đã xảy ra
chuyện gì.
Y đến đó, như sương tuyết, đứng ở nơi xuân tình không hợp với mình.
“Ừm… Sư tôn tới rồi?”
“…”
“Ngồi xuống uống một chén lê rượu không? Lê Hoa Bạch, rượu ngon. Đảm
bảo chưa từng nếm đâu.”
Sở Vãn Ninh nói: “Ngươi say rồi.”
Mặc Nhiên cười hì hì, thấy nam tử bạch y kia đến trước giường mình. Hắn
thật sự say rồi, đột nhiên duỗi tay, to gan lớn mật, ôm lấy eo Sở Vãn Ninh.
“Say không tốt ư, say không sợ trời chẳng sợ đất, đến đến đến, đêm dài
chậm rãi, chi bằng cùng làm loạn một hồi.”
Sở Vãn Ninh không lên tiếng, chỉ kéo Mặc Nhiên từ bể dục chìm nổi như
đệm giường đỏ chói mềm mại lên, gân xanh trên tay nổi lên. Y là người có
phong độ tông sư, loại thời điểm này đoan trọng túc mục, chỉ có ngón tay
run rẩy là bán đứng nội tâm y.
Y nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói: “Mặc Nhiên.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.