HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2248

Sở Vãn Ninh bỗng mở mắt ra, ánh vào mắt là một khoảng đen thẫm, y nghe
thấy tim mình đập thình thịch, mồ hôi lạnh ròng ròng, khuôn mặt âm u lạnh
lùng của Đạp Tiên Đế Quân tựa hồ vẫn ở trước mắt.
Cả người y phát run, hơi thở gấp, ký ức kiếp trước dũng mãnh tràn về làm
lông tóc y dựng đứng, những hồi ức này còn không ngừng, vẫn điên cuồng
tràn tới bên y.
Hầu kết chen chúc, y… Đang ở đâu?
Y đang ở đâu…
Vì sao không thấy? Vì sao trước mắt toàn bóng đêm?
Ý thức hỗn loạn, hồi lâu sau, Sở Vãn Ninh mới mơ hồ nhớ ra chuyện ở
Long Huyết Sơn.
Y chậm rãi hoàn hồn phản ứng lại, thì thào: “Mặc Nhiên…”
Nhưng lúc này, gương mặt đột nhiên bị một bàn tay ôn lương chạm tới.
Tay kia cầm lấy cằm y, vươn ngón cái, xát qua bờ môi y. Sở Vãn Ninh nghe
thấy một giọng nói rõ ràng đã dùng thuật đổi âm, nhẹ nhàng nói với y.
“Chờ người đã lâu, rốt cuộc người cũng tỉnh rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.