HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2388

Sư Muội áo xanh phiêu dật, thân nhẹ như diều, ngay lập tức đã vững vàng
đứng trước mặt Hoàng Khiếu Nguyệt, nâng lên đôi mắt mênh mang ướt át
như mưa bụi.
Đáng tiếc ánh mắt hắn quá lạnh, mưa trong mắt đã đông lạnh thành băng.
“Lão thất phu. Có lẽ ngươi không biết, sự tình khiến ta ghê tởm nhất trên
đời chính là người ăn thịt người.”
—— Đây là câu cuối cùng mà Hoàng Khiếu Nguyệt nghe được.
Trong đại điện nồng nặc mùi huyết tinh. Sư Muội nhìn Hoàng Khiếu
Nguyệt ngã trên mặt đất, máu loãng từ lỗ thủng trước ngực ào ạt chảy ra,
mày ngài nhíu lại.
Hắn vừa lau máu trên tay vừa nói: “Thứ đồ vật ghê tởm.”
Quay đầu lại, hắn nhìn chằm chằm một Sư Muội khác trong chốc lát.
Sau đó ngữ khí chậm rãi trầm xuống.
“Hai đời, thế nhân có rất nhiều kẻ cầm thú như Hoàng Khiếu Nguyệt,
ngươi cũng đã thấy rồi phải không? Cho nên Tu Chân giới nên sớm được
trọng tẩy. Mặt khác, ngươi cũng đừng nghĩ quá nhiều. Ta đã nói với ngươi
rồi, sẽ không để ngươi phải hy sinh vô ích. Chờ đến khi sự tình chấm dứt,
ta lập tức nghĩ cách chữa khỏi đôi mắt cho ngươi.”
“…”
Thấy Sư Muội khoác áo choàng trắng vẫn không lên tiếng, hắn chuyển
động tròng mắt, nhàn nhạt nói: “Đừng ngoan cố… Được rồi, ta đáp ứng
ngươi, nếu không có sự bất đắc dĩ sẽ không liên lụy đến người vô tội. Như
vậy ngươi yên tâm rồi chứ? Hài lòng chưa?”
Nghe được một câu này, bạch y Sư Muội vẫn luôn cứng đờ mới chậm rãi
thả lòng. Hắn mấp máy môi, tựa hồ muốn cùng chính mình nói điều gì đó.
Nhưng sau một hồi náo động, Sư Muội đến từ tiền kiếp tâm tình trở nên
cực kém, không hề có ý muốn nghe đã rảo bước rời khỏi chính điện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.