HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2465

âm nào.
Hắn lại phải nuốt nước bọt, sau đó mới khàn khàn nói: “Diệp cô nương…”
“Ngươi tỉnh rồi?”
Diệp Vong Tích cúi đầu, vẫn là bộ dáng ôn hòa mà đoan chính năm đó.
“… Ngươi đi đi… Đừng đứng ở chỗ này, không tốt cho ngươi.”
Diệp Vong Tích lại không hề rời đi. Nàng mang theo một bình nước ấm, cúi
người, một bên cầm dù, một bên cởi bỏ miệng bình. Dù nghiêng, hơn phân
nửa nước mưa đều xối lên người nàng.
“Uống nước đi…”
Lập tức có người của Thiên Âm Các tiến đến ngăn cản: “Diệp cô nương,
không được cho tù nhân cơm canh.”
“Vậy tù nhân có thể bị người đứng xem ném đá ẩu đả sao?”
Diệp Vong Tích tuy không biết tình hình đêm qua, nhưng nhìn xung quanh
chỗ Mặc Nhiên quỳ rơi rớt đá lớn đá bé, trên mặt trên trán đều là vết bầm.
Nàng nhìn bọn họ chằm chằm, ánh mắt lại có điểm quyết liệt như Nam
Cung Tứ.
Trên người nàng, cũng dần dần xuất hiện bóng dáng cố nhân.
“Thiên Âm Các không phải theo lẽ công bằng mà hành sự sao? Đây là công
bằng của các ngươi?”
Những người đó tự biết mình đuối lý, lập tức không nhiều lời nữa. Tên cầm
đầu trên mặt lộ vẻ xấu hổ, ho nhẹ nói: “Nước thì được, thứ khác không
thể.”
Diệp Vong Tích liền cho hắn uống một chút nước ấm.
Mặc Nhiên thấp giọng nói: “Hà tất…”
“Ngươi từng giúp A Tứ.” Diệp Vong Tích không ngước mắt lên, “Cũng
từng giúp ta.”
“… Giao Sơn ngày đó, nếu người chết là ta, Nam Cung hắn…”
Tay Diệp Vong Tích hơi ngừng một chút, cả người run rẩy. Nhưng cuối
cùng nàng vẫn lên tiếng: “Ai cũng đều muốn sống. Ta chung quy sẽ không
vì ngươi muốn sống mà trách tội ngươi.”
“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.