HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2482

Sau khi thời không sinh tử môn mở ra, hắn mới biết được chân tướng tàn
khốc như vậy. Sư Minh Tịnh này, nói cho cùng cũng không phải là Sư
Minh Tịnh kia. Hắn không có trải qua mười năm kia, không có trải qua
từng ngày từng ngày luân hãm.
Đến thời khắc này, hắn thực sự không có cách nào hiểu được mình của
mười năm sau.
Nhưng hắn đã không còn đường lui.
Giờ phút này hắn chẳng qua chỉ là một quân cờ bỏ đi, cũng giống như
những quân cờ binh giáp trắng đen xen lẫn trên bàn cờ kia, mất đi mũi
nhọn, lại không có đất dụng võ.
“Sư tôn.” Ánh đèn mông lung, chiếu lên khuôn mặt tú mỹ đoan chính thanh
nhã của hắn, hắn vẫn ôn nhu trầm tĩnh như cũ, “Thực ra ta nghĩ chuyện này,
đã rất lâu rồi…… Ta đang nghĩ, Mặc Nhiên cũng có thể làm lại từ đầu, có
thể thay đổi không giống như trước. Nên ta nghĩ, nếu tất cả đều có thể
quay đầu lại, ta có thể sẽ vì một ý nghĩ sai lầm mà đưa ra một lựa chọn
khác hay không?”
Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ còn nghe thấy giọng nói của mình hắn.
“Nhưng mà, giờ phút này đã không còn kịp nữa rồi.” Sư Muội nói, “Ta biết,
sư tôn đã hận thấu ta, Mặc Nhiên cũng đã hận thấu ta, thiếu chủ cũng sẽ
không đối đãi với ta như bằng hữu nữa……Bất kể con đường này đi như
thế nào, ta có lưỡng lự hay không, thì cuối cùng ta vẫn biến thành bộ dạng
như hắn.”
Tay hắn dán lên gương mặt nóng hổi của Sở Vãn Ninh, lẳng lặng mà rót vài
phần linh lực trị liệu cho y.
“Xin lỗi, ta vẫn làm sư tôn thất vọng rồi.” Hắn nói, “Điều may mắn duy
nhất chính là, hai mắt ta đã mù, không phải nhìn thấy bộ dáng người hận
ta.”
Dừng một chút, Sư Muội cười, dưới nụ cười ấy, xuân về đầy phòng.
“Điều cuối cùng trong mắt ta nhìn thấy, chính là các người vì ta mà đau
khổ. Đủ rồi.”
Hắn cởi bỏ dây Khổn Tiên đang trói tay Sở Vãn Ninh, tiêu trừ cấm chú trên
giường, rồi sau đó giải bỏ pháp chú trên cửa đá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.