HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2486

“Sao lại không giống nhau chứ? Bổn toạ lại cảm thấy tiên sinh nói rất có
lý.” Đạp Tiên Quân ngoài cười nhưng trong không cười mà bước tới, lại
giơ mạch đao lên, “Nói đi nói lại, đầu óc bổn tọa dùng không tốt lắm, bên
cạnh dù sao vẫn thiếu một người chỉ điểm. Tiên sinh có cái lưỡi linh hoạt
như vậy, chi bằng tặng cho bổn toạ đi, hửm?”
“Không…… Không không không!! Tông sư tha mạng!! Đạo gia tha
mạng!!” Mã tiên sinh nói năng lộn xộn, mồ hôi đổ đầy lưng, “Cầu xin
ngươi, đại ân đại đức, đại nhân đại nghĩa……”
Đạp Tiên Quân cười tủm tỉm: “Cái gì tông sư đạo gia. Mệt lỗ tai không?
—— Phải kêu bệ hạ.”
“Bệ…… Bệ hạ?” Mã tiên sinh ngẩn ra, nhưng mà mặc kệ nó, chỉ cần được
sống, kêu cha cũng còn được. Ngay sau đó kêu liên tiếp vài tiếng: “Bệ hạ
bệ hạ! Bệ hạ tha mạng! Bệ hạ khai ân!”
Đạp Tiên Quân ngồi xổm xuống, nắm lấy cằm hắn, cười nói: “Ây. Đạo đức
mẫu mực, hỏi ngươi một câu, đến tột cùng là bổn tọa không biết xấu hổ,
hay là tiên sinh không biết xấu hổ đây?”
“Ta ta ta! Là ta là ta! Là ta…… Là……”
Nhưng mà xin tha mạng thì có ích gì đâu.
Lòng bàn tay Đạp Tiên Quân phát lực, trong tiếng khóc lóc và cầu xin tha
mạng của hắn, cười rạng rỡ, bóp gãy toàn bộ yết hầu hắn.
Làm xong những chuyện này, nam nhân áo đen nhìn quanh căn phòng, cảm
thấy hài lòng mà xác nhận đích thực không còn một ai sống sót, lúc này
mới đứng lên, chùi chùi vết màu trên tay, đẩy cửa đi ra ngoài viện.
Bên ngoài Hoa Bích Nam đang chờ hắn.
“Phát tiết xong rồi?”
“Gần như vậy.”
“Đã có thể cùng ta trở về Thiên Âm Các chuẩn bị?”
Đạp Tiên Quân nhìn hắn một cái: “Được rồi.”
Hoa Bích Nam lắc lắc đầu: “Thật là hết cách với ngươi. Có chút thù nhỏ
như vậy cũng so đo, chẳng phải chỉ mới nói mẫu thân ngươi có vài câu,
ngươi đến nỗi ——”
“Vậy hay là bổn toạ cũng nói mẫu thân ngươi vài câu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.