HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2564

Mộc Yên Ly bỗng quay đầu lại trừng y, ngọn lửa chiếu sáng khuôn mặt ôn
nhu của Sư Muội: “Đệ kiếp này?”
“Đúng.”
“Đệ điên rồi à? Đệ nói nghiêm túc? Nói thế nào đệ ấy cũng là…”
Nàng dừng lại, không nói thêm gì nữa, bởi vì nàng nhìn thấy dưới hàng mi
mềm mại đen dày như lá hương bồ của Sư Muội, lộ ra một đôi mắt đen,
ngập tràn sát khí.
“Nói thế nào thì hắn cũng là đệ?” Sư Muội cười, “Lời này không sai.
Nhưng hắn cũng là phản đồ.”
“…”
“Nếu không phải hắn thả Sở Vãn Ninh chạy mất, sẽ có kẻ tới cướp tù à?”
“…”
“Nếu không phải sau đó hắn nhiễu loạn thần thức Đạp Tiên Quân, Sở Vãn
Ninh có thể đưa Mặc Nhiên nửa sống nửa chết kia đi ư?” Nói tới đây, trong
mắt Sư Muội hiện lên một tia lạnh lẽo, “Cũng khổ cho hắn theo đệ học chút
thuật pháp, một tên mù, ẩn nấp giấu tung tích chạy thoát thật nhanh, không
để đệ băm xác hắn.”
Mộc Yên Ly không nhịn được nói: “Tỷ biết đệ ấy làm việc này không có
đạo nghĩa, nhưng dù sao đệ ấy cũng là người trong tộc chúng ta.”
“Hắn là đệ, hai hồng trần này đã được định trước sẽ chồng lên nhau, có một
mình đệ là đủ rồi.” Sư Muội bước lên bậc thang, đứng cạnh Mộc Yên Ly,
“Tựa như tỷ, kiếp trước tỷ bị bệnh chết rồi. Nhưng giống như Mộc tỷ tỷ
giúp ta bây giờ, cũng như thế.”
“Nhưng mà đệ không cần tới mức một hai phải giết đệ ấy, một tộc của
chúng ta đã chịu đủ cực khổ rồi.” Mộc Yên Ly có chút nôn nóng mà nhìn
chằm chằm vào mắt Sư Muội, “A Nam, chúng ta đã từng thề, chỉ cần là
người trong tộc gặp hoạn nạn cần giúp đỡ, sẽ nâng đỡ nhau, không giết hại
lẫn nhau.”
Sư Muội rời ánh mắt, y không nói gì, nhìn ngọn lửa như rồng rắn bay múa,
sau một lúc lâu mới nói: “Lúc trước đệ ở Giao Sơn cũng nghĩ vậy, lòng đệ
nghi ngờ ai cũng chưa từng nghi ngờ hắn, nên cuối cùng mới để hắn thừa
cơ. Nói đến cùng, hắn không giống đệ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.