HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2671

Sau đó hắn thấy rõ, hắn không nhịn được cười nhạo: “Ta còn bảo là ai, hoá
ra là ngươi.”
Trong sân, chỉ có một mình Tiết Mông. Tiết Mông ôm bầu rượu, nằm trên
bàn, đã say mèm.
“Lần này cha mẹ ngươi cũng không phải bổn toạ giết.” Đạp Tiên Quân rất
có hứng thú mà thưởng thức dáng vẻ say rượu của Tiết Mông, xoa xoa cằm
mình, “Nhưng ngươi khổ sở, bổn toạ liền cao hứng. Bổn toạ vẫn còn chưa
quên trước kia là bị ai đâm xuyên ngực đâu.”
“Thế nào, cảm giác đau lòng có phải rất tốt không?”
Trong viện yên tĩnh, cũng không có ai khác.
Đạp Tiên Quân nhìn chằm chằm phía dưới một lát, bỗng nảy lòng tham,
bóng đen phất động, hắn đi tới trước mặt Tiết Mông.
Phượng hoàng nhi say thành bùn cũng không cảm thấy hắn tới, vẫn vươn
tay vuốt ve bầu rượu, muốn rót quỳnh tương ngọc lộ vào miệng tiếp.
Nhưng bỗng có một bàn tay lạnh lẽo vươn tới, nắm bầu rượu đỏ, ngừng
động tác của cậu lại.
“Ngươi… Ai…?”
“Ngươi đoán đi.”
Tiết Mông miễn cưỡng nâng đôi mắt khóc tới sưng lớn lên, khốn đốn dọc
theo cái tay kia, nhìn lên trên. Đối diện với khuôn mặt anh tuấn lại tràn
ngập chê cười của Đạp Tiên Quân.
Đạp Tiên Quân chưa từng gặp Tiết Mông nản lòng thoái chí như vậy, tuy
rằng hắn tin chắc Tiết Mông rất nhiều lần trộm sau lưng người ta mà hỏng
mất, nhưng đây là lần đầu tiên hắn tận mắt nhìn thấy, hắn liếm liếm môi,
cảm thấy thực hưng phấn cũng thực kích thích.
Hắn cúi người, như nhìn chằm chằm cổ con mồi, nhìn vào Tiết Mông chằm
chằm: “Thú vị, hoá ra đồ đệ Sở Vãn Ninh tự hào nhất, cũng sẽ lấy rượu
mua say, uống tới hoá thành bùn nhão.”
Hắn nói, nghiêng người ngồi bên bàn đá, sau đó duỗi tay nâng cằm Tiết
Mông.
“Lâu rồi không thấy dáng vẻ lúc trẻ của ngươi.” Đạp Tiên Quân có hơi cảm
khái, “Đợi ở hồng trần kia rất lâu rồi, bổn toạ cũng đã quên mất khi ngươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.