HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2672

thiếu niên cũng có một gương mặt bạo ngược thế này.”
Đầu ngón tay vuốt ve lên từng chút.
Xẹt qua gò má, mũi, ánh mắt, sau đó không nặng không nhẹ dùng đầu ngón
tay chọc chọc trên trán.
“Tiết Mông, ngươi biết không? Có một chuyện, bổn toạ kỳ thực rất hối
hận.” Hắn nhìn đôi mắt ngơ ngẩn của Tiết Mông, dần dần lộ ra một tia cười
khiến người ta không rét mà run, “Đời trước, bổn toạ có một ý tốt trong
chớp mắt, tha mạng cho ngươi, mà ngươi ngược lại còn muốn giết bổn toạ.
Có đôi khi bổn toạ cũng nghĩ… Có phải nên giết ngươi từ đầu hay không?”
“Ngươi ấy, sống không khỏi thoải mái, chết chưa chắc đã thống khổ.”
Giọng Đạp Tiên Quân trầm thấp mà tối tăm, “Tiết Mông, ngươi muốn đi
bồi cha mẹ ngươi à?”
Hắn vừa nói, vừa cúi người xuống.
Hơi thở lạnh băng lướt qua gương mặt Tiết Mông, hai ngón tay lạnh lẽo
chạm lên động mạch trên gáy Tiết Mông—— trong quá trình này hắn vẫn
luôn nhìn chằm chằm vào mắt Tiết Mông.
Hắn nhìn hai mắt đẫm lệ mông lung phản chiếu bóng dáng của mình, như
quỷ đáp xuống nhân thế.
“Kỳ thật người trên trần thế này, cuối cùng cũng sẽ chết.” Răng trắng Đạp
Tiên Quân lành lạnh, “Ngươi với ta dù sao cũng là huynh đệ nửa đời. Nếu
đã gặp ngươi ở đây, không bằng bổn toạ tiễn ngươi trước một đoạn đường,
giúp ngươi giải thoát.”
Đầu ngón tay phát lực, đang định xuống tay.
“Ca…”
Bỗng nhiên, một tiếng nỉ non, như mầm xuân chui từ đất lên, long trời lở
đất.
Đạp Tiên Quân ngẩn ra.
Tiết Mông nhìn hắn, trong cơn say tựa hồ không còn phân biệt được rõ
dáng vẻ người trước mắt, nước mắt cậu ướt trọng sam, nghẹn ngào lảo đảo
bò dậy, túm chặt cánh tay lạnh băng của Đạp Tiên Quân, như túm chặt khúc
gỗ mục nhấp nhô giữa biển.
“Ca…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.