HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 270

Nhưng thân thể và suy nghĩ đều không khống chế được, trước mắt hiện lên
cảnh hắn và Sở Vãn Ninh giao hoan, những cảm xúc đó mãnh liệt cắn vào
xương, trong đêm tràn bờ, điên cuồng quay lại, từng chút từng chút huỷ
diệt làm người run rẩy.
Hắn cơ hồ là thô bạo mà tự xử, giống như khi dây dưa trên người nam nhân
kia, kề sát huỷ hoại, hắn ngẩng cổ lên, không cam lòng, nhưng lại mơ hồ
mà thở hổn hển.
Trong cổ họng gọi ra một cái tên theo bản năng.
“Vãn Ninh…”
Gọi ra hai chữ này, hắn rên một tiếng, hơi hơi run lên, phóng xuất toàn bộ,
trong tay ướt đẫm…
Phát tiết xong, Mặc Nhiên dựa trán lên tường lạnh lẽo. Trong mắt mơ hồ.
Cảm thấy thẹn, áy náy, chán ghét, kích thích.
Hắn không thể nào đoán được, mình dù đã trùng sinh, vẫn có phản ứng
mạnh mẽ như vậy đối với Sở Vãn Ninh.
Hắn bỗng cảm thấy cực kỳ chán mình.
Tuy rằng, kiếp trước hắn chưa từng có được Sư Muội, tinh lực tràn đầy đều
phát tiết trong vạn bụi hoa. Nhưng kiểu bừa bãi như vậy, với hắn cũng
chẳng sao.
Tắt đèn, chẳng qua là phiên vân phúc vũ mà thôi, với ai cũng thế.
Cho dù hơi động tình với Dung Cửu, cũng bởi vì giống Sư Muội vài điểm.
Nhưng cảm tình với Sở Vãn Ninh, lại khác hoàn toàn. Hắc có thể nhận ra
rõ ràng, dù chỉ tưởng tượng, chứ chưa chân chính dây dưa, hắn cũng cảm
nhận được khoái cảm mạnh mẽ khác hoàn toàn trên người tiểu quan, không
chỉ thân thể, còn có…
Hắn không muốn tiếp tục nghĩ tới.
Hắn yêu Sư Muội, trước kia là vậy, sau này, cũng tuyệt đối không thay đổi.
Nhắc lại cho mình mấy lần, Mặc Nhiên từ từ bình ổn hô hấp, nhíu mày lại,
nhắm chặt hai mắt.
Hắn vừa nóng nảy, vừa ảo não, lại có một chút ấm ức.
Hắn không muốn như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.