HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2720

Hắn không giống Mặc Nhiên trước kia, cho tới bây giờ Đạp Tiên Quân vẫn
lười làm mấy chuyện thăm dò vớ vẩn, cực ít ôn tồn. Sở Vãn Ninh nghe
được tiếng hắn cởi áo báo, ngay sau đó thứ nóng rực để ngay đó, giữ sức
chờ phát dục, cấp bách xâm lược.
Lúc này, bên ngoài chợt có người gõ cửa, “Bệ hạ, thánh thủ tiền bối cầu
kiến____”
“Cút ra ngoài!”
Cùng vang lên với tiếng quát chính là âm thanh của ngọn đèn vỡ nát, người
hầu không biết nặng nhẹ vừa tiến vào cửa, hắn liền nhặt chén trà bên cạnh
phóng tới vỡ toang.
Cửa điện lập tức đóng lại, không còn người nào dám đi vào quấy nhiễu
nữa.
Ngón tay thô ráp của Đạp Tiên Quân vuốt ve môi Sở Vãn Ninh, “Ngươi
xem, ở đây còn lại ngươi với ta. Cũng chỉ có thể còn ngươi và ta.”
Bên ngoài mưa như trút nước, sấm chớp ầm ầm.
Không biết qua bao lâu, động tĩnh trong phòng từ từ lắng xuống.
Dưới màn rèm trùng điệp buông thả lộ ra áo ngủ bằng gấm mất trật tự chảy
xuống, bị ánh chớp đáng sợ ngoài cửa sổ chiếu lên phân rõ sáng tối. Trận
mưa dữ này vẫn không dừng, ngược lại càng về sau càng lớn.
Trong đêm tối Sở Vãn Ninh mở mắt, nam nhân bên cạnh đã ngủ. Có lẽ
nhiều năm như vậy làm bạn đã thành thói quen, cũng có lẽ vì Đạp Tiên
Quân cho rằng y ăn nhuyễn cân tán cũng rất an toàn, nói tóm lại, nam nhân
này ngủ rất an ổn, không hề có chút phòng bị. Thân thể khỏe đẹp cân xứng
đè lên người y, nặng nề khiến người ta không thở nổi.
Sở Vãn Ninh nghiêng đầu, nhìn mặt nam nhân.
Lúc Thời Không Sinh Tử Môn vừa mở, y cũng từng va chạm Đạp Tiên
Quân, vẫn nhớ rõ cảm xúc lạnh như băng và tĩnh mịch trong ngực.
Thế nhưng lúc này người kề sát y có tim đập.
Viên linh hạch bị đào lên kia, một lần nữa tụ trong cơ thể Đạp Tiên Quân
thành thứ đồ vật giống trái tim.
______ Không nên suy nghĩ nhiều, Mặc Nhiên đã chết, dù ở trần thế nào đi
nữa, đều đã chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.