HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2762

nháy mắt, thân xác trống rỗng đứng yên.
Tay nam nhân với tới càng gần, một giọt máu ấm áp rơi xuống, ngay trên
má hắn, như nước mắt.
Hắn ngẩn người, mờ mịt nhìn lệ quỷ xa lạ này.
“Cha…?”
“Chạy đi!” Phía sau gã Hoa Quy thét chói tai tê tâm liệt phế xuyên vân phá
tiêu, “A Nam, chạy đi!!!”
Một cánh tay bị lưỡi dao rạch nát, gân cốt nơi chân bị đánh gãy, nữ nhân
như giòi bọ điên cuồng giãy giụa trên đất, xấu xí đến cực điểm, lại cố hết
sức bò về phía chồng mình, muốn túm chặt cẳng chân nam nhân.
“Chạy đi!!! Chạy mau!!! Đừng quay đầu lại! Đừng trở về! A——!!!!!!!”
Đáp lại bà là nam nhân đạp lên mặt bà ấy dùng hết sức lực nghiền xuống
đất.
Hoa Quy nghiêng đầu đi, khoé mắt có một giọt nước mắt ánh kim chảy
xuống.
Bà dùng hết toàn lực nói: “Chạy…”
Rắc một tiếng.
Yết hầu đứt gãy…
Bà ấy nói, chạy.
Vì thế từ sau ngày đó, nhất thời là từng ngày từng ngày mỗi ngày mỗi đêm,
hắn đều như nổi điên chạy khỏi Thiên Âm Các, chạy như điên thoát khỏi
núi rừng mênh mang, hắn bôn tẩu, hắn chịu không nổi hắn muốn hỏng mất.
Hắn hỏng mất.
Cho dù chạy trốn tới đâu, cho dù qua bao nhiêu năm, hắn đều có thể nghe
thấy tiếng kêu bén nhọn đáng sợ của mẫu thân: “Chạy mau! Chạy!!”
Hắn chạy từ sâu trong hẻm ruộng tới cánh đồng bát ngát, xuyên qua sóng
lúa kim sắc, như mũi tên từ sâu trong bóng đêm xé rách vọt tới sớm mai,
trời đất ôn nhu ửng đỏ.
Như máu.
Máu từ trong cơ thể bà chảy ra, máu từ khoé mắt hắn chảy xuống.
“A… A a a!!!!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.