HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2769

“Sư Muội kia ngoan ngoãn thì đúng là ngoan ngoãn, nhưng không có thiên
phú, đáng tiếc.”
“Kỳ thật nó không hợp để tu chân, ầy, tôn chủ không biết nghĩ gì, tội gì
nhận kẻ không có tuệ căn tu hành chứ. Nếu thương hại nó, để nó tới Mạnh
Bà Đường rửa bát nấu cơm cũng được mà.”
“Có điều hình như nó có chút hứng thú với duợc tông, Tham Lang, ông
không suy xét nhận thử à?”
Tham Lang trưởng lão lười biếng: “Tính tình quá yếu đuối, không thích,
không nhận.”
Một cây dù vươn tới, giọt mưa như trân châu rơi lên mặt giấy dầu.
Ngón tay trắng như ngọc sắc bén cầm cán dù, đốt xương rõ ràng. Sở Vãn
Ninh nhàn nhạt nói với đứa nhỏ kia: “Đi thôi, muộn lắm rồi. Ta đưa ngươi.”
Đoá hoa dại nở rộ trên mái lay động, Sư Muội sửng sốt, đầu tiên khom
người hành lễ, sau đó đi vào dù giấy ấm áp.
Trong gió nghiêng mưa phùn, bọn họ đi xa.
Đáy mắt Sư Muội huyết hồng, cả người hắn căng lên như dây cung giương
cứng, hắn phẫn nộ quát: “Sở Vãn Ninh! Vì sao ngươi phải cản ta?! Chuyện
cũng đã tới nước này rồi, ngươi cản trở còn ích lợi gì!”
“Nên giết cũng giết rồi, dù sao cũng chỉ là ba mươi mạng người mà thôi!
Chỉ cần ba mười mạng người, như vậy tộc Điệp Cốt có thể sống sót, hơn
một ngàn năm! Rốt cuộc có thể quay về Ma Vực, ngươi vì sao? Ngươi dựa
vào đâu chứ?”
Phong lôi kinh động, hắn như vuốt rồng bị mục rỗng. Trên gương mặt kia
không còn chút ôn nhu kia xưa ở đâu nữa.
“Ngươi huỷ hoại Đạp Tiên Quân, những tu sĩ đã chết cũng chẳng còn cách
nào sống lại, ngươi huỷ diệt hắn, trần thế này cũng chẳng còn thuốc nào
cứu nổi, ngươi… Ngươi…”
Sở Vãn Ninh nói: “Thiên phạt còn chưa tới, kết cục Thời Không Sinh Tử
Môn, trần thế này quả thực không thể cứu nổi, nhưng vẫn còn một chuyện
khác có thể bảo toàn.”
“Ta chỉ cần thêm ba mươi mạng người mà thôi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.