HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2833

Nhưng nàng quản không được nhiều như vậy, nàng dùng một tia linh khí
cuối cùng, làm giảm bớt thế rơi xuống đất của mình. Chẳng qua điều này
cũng không phải vì nàng muốn sống.
Nàng cắn răng, dọc theo con đường tuẫn đạo, từng chút một lê bước, giòi
bọ bò đến sát bờ.
Sau đó_____
Tại thời điểm mà ai cũng không kịp phản ứng, nàng dựa vào khí lực còn sót
lại, đột nhiên đi vào mép cầu ma!
“Mộc Yên Ly, tự nguyện tuẫn đạo, nguyện cho y chờ được tâm nguyện
hoàn thành, cuối cùng có thể hồi hương.”
Sư Muội thấy tình huống như vậy, như là muốn phát điên lên, hắn nhào
qua, nhưng mà đã quá muộn, Mộc Yên Ly cuối cùng quay đầu lại nhìn hắn.
Nữ nhân này vẫn lạnh lùng thản nhiên, biểu cảm cũng không nhiều, ngay
cả làn da đều lộ ra luồng hàn khí như sương tuyết.
Nhưng giờ khắc này, nàng lại hướng tới đệ đệ cùng cha khác mẹ, thậm chí
thuộc chủng tộc bị ruồng bỏ mà cười thản nhiên, đúng là bách mị túng
sinh(*).
(*) Bách mị túng sinh –

百媚纵生 – Trăm vẻ kiều mị cùng phô bày.

Mặt mày nàng hé cười, ngửa mặt ngã xuống.
“Tỷ__________!!!!”
Mộc Yên ly nở nụ cười, ảnh mắt nhìn phía vòm trời, nữ nhân luôn bất động
thanh sắc này, hướng đến lễ bái trời cao mờ mịt vạn lần, nói, “Cút con mẹ
ngươi đi không thể có tư.”
Thân cây cầu kia nháy mắt bùng lên một luồng hồng quang, ngọn lửa màu
đỏ tươi của con đường tuẫn đạo nhanh chóng cuốn lấp toàn thân nàng.
Trước khi bịa lửa dữ cắn nuốt, nàng dùng hết sức lực liếc mắt nhìn về
hướng đại môn Ma vực.
Nàng giống như nghe được thanh âm truyền đến phía sau cánh cửa cực lớn
kia, thật ôn nhu, là mẹ nàng trong ngày mùa hè ở trên sạp mát phe phẩy nhẹ
cây quạt nhỏ quạt cho nàng, biếng nhác mà ngâm nga______
“Cỏ lau cao, cỏ lau dài, cách núi cách nước xa xa cùng vọng lại.”
Cỏ lau bên này là cố hương,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.