HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2858

Sở Vãn Ninh bỗng nhắm mắt, có lẽ mình thật sự quá nhẫn tâm. Nên cuối
cùng, ảo giác trước khi chết cũng tra tấn y.
Y khàn khàn nói: “Thực xin lỗi…”
Môi răng khép mở, lại có bọt khí nhỏ vụn.
Đột nhiên, một bàn tay dùng sức tóm chặt lấy y, y không còn sức phản ứng
lại, đã rơi vào trong lồng ngực rộng lớn kiên cố. Trong lồng ngực ấy lạnh
tới lợi hại, không có chút ấm áp nhỏ nhoi nào, nhưng nước biển như bị hơi
thở dã tính cường hãn trên người nam nhân này hâm nóng.
“Sở Vãn Ninh.”
Y mơ hồ nghe thấy có người gọi y.
“Vãn Ninh!”
Trong ý thức tán loạn, có người ngậm lấy môi mình, cánh môi hơi lạnh
khép mở, truyền vào một tia linh lực.
“Bất Quy, triệu tới!”
Thoáng chốc một ánh xanh chiếu rọi nước biển, nam nhân túm lấp, mạch
đao đưa họ vọt ra khỏi nước. Chỉ trong giây lát, “rầm” một tiếng, họ phá
thủy mà ra, cả người Sở Vãn Ninh ướt đẫm, y trời sinh sợ lạnh, ngâm trong
nước lạnh hơi phát run, môi xanh trắng, chút huyết sắc cũng không còn, thở
hổn hển từng hơi từng hơi.
Thở hổn hển một hồi, mới bỗng dưng phản ứng lại vừa nãy xảy ra chuyện
gì.
Y bỗng ngẩng đầu, không nghiêng không lệch đối diện với đôi mắt ướt át
sâu thẳm, không hỗn loạn mơ màng, mà trong veo lành lạnh.
Mặc Nhiên cũng hơi thở dốc, môi gợi cảm khẽ nhếch, có chút ướt át. Hắc y
hắn cũng ướt đẫm, dán sát cơ bắp săn chắc, hắn cứ cúi đầu nhìn Sở Vãn
Ninh chằm chằm như vậy, không nói gì.
Đây là ai?
Là con rối hay là người sống?
Là Đạp Tiên Quân, hay là Mặc tông sư?
Cổ họng Sở Vãn Ninh nghẹn lại, nhất thời không phát ra âm thanh, hầu kết
nhấp nhô một lúc lâu, định mở miệng, nhưng một giọt nước biển đắng chát
theo trán chảy xuống, chảy vào trong mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.