HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2882

“Ngươi có ngốc không cơ chứ.”
“…”
“Đều là ngươi cả.” Sở Vãn Ninh ôm lấy hắn. Kết giới Huyền Vũ chợt loé
sáng rồi tối sầm lại, cuối cùng dập tắt.
Trên đời chỉ còn bóng đêm, đợt sóng cuối cùng kiêu ngạo thắng lợi vọt tới,
tiếng sóng tựa như chê cười sức người nhỏ bé dữ dội, nào dám tranh đấu
cùng vận mệnh.
“Những lời này, ta cũng từng nói với hắn.”
Sở Vãn Ninh ôm lấy ái nhân đang biến mất, trước hồng thuỷ ngập trời,
trong tận thế sụp đổ hết sức, biểu tình bình tĩnh nhưng ánh mắt trang
nghiêm.
“Mặc tông sư cũng được, Đạp Tiên Quân cũng thế, đều là ngươi cả.”
Cánh tay cũng tan thành bụi, dần dần lan lên ngực.
Đôi mắt đen ngóng nhìn đối phương.
Sở Vãn Ninh nói: “Ta cũng vẫn sẽ luôn là người của ngươi.”
“Vĩnh viễn không hối hận.”
Biểu tình Đạp Tiên Quân cứng đờ, bỗng nhắm mắt lại, lông mi dài mảnh
mơ hồ có nước mắt.
Hắn rốt cuộc tháo xuống mặt nạ lạnh như băng của mình, mặt mày chậm
rãi thả lỏng. Hắn dùng cánh tay còn lại chưa tan đi gắt gao ôm chặt lấy Sở
Vãn Ninh sau lưng, khiến ái nhân dán sát vào lồng ngực mình, hắn cúi đầu
hôn tóc Sở Vãn Ninh, gương mặt lưu luyến cọ lên trán ái nhân.
“Ngươi nói rất đúng.” Hắn thở dài nói, “Là do ta quá ngốc…”
Đạp Tiên Quân nỉ non: “Vãn Ninh, thực xin lỗi.”
Nhiều ít năm ái hận dây dưa, hơn phân nửa cuộc đời ân oán chìm nổi, đều
trong một tiếng thở dài này trần ai lạc định.
Sau một lúc lâu, Sở Vãn Ninh nghe thấy hắn dán bên tai mình, giọng trầm
thấp khàn khàn, là an bình cực nhỏ bé cả đời Đạp Tiên Quân từng có:
“Được rồi, thời gian còn lại không nhiều lắm… Ta nên nói cho ngươi bí
mật kia thôi.”
“Bí mật gì?”
Đạp Tiên Quân rũ mắt xuống: “Có liên quan tới Mặc tông sư.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.