HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2889

sâu kiến, mấy chục năm có thể làm cái gì? Trên trăm năm cũng có thể làm
cái gì? Ngươi xé rách Thời Không Sinh Tử Môn, nắm giữ Trân Lung Kỳ
Cục, lão già Phục Hi chỉ sợ ở trên trời cũng bị ngươi làm tức gần chết.
Ngươi có tài hoa loại này, lại cam tâm làm một con rùa bị cắt đuôi trốn
trong mai?” Hắn càng nói càng không cao hứng, cuối cùng dứt khoát mắng:
“ Ngu xuẩn.”
Mặc Nhiên hạ tầm mắt, lông mi dài rung động. Lúc đầu Ma Tôn cho là hắn
phẫn nộ, nhưng một lát sau, nhìn kỹ, mới phát hiện hắn đang nín cười.
Ma Tôn: “. . .”
Mặc Nhiên ngẩng đầu lên, gương mặt tươi cười sáng sủa: “Làm sao ngươi
biết?”
“…”
“Ở nhân gian, rất nhiều người nói ta ngốc.”
Ma Tôn vò nhấn xương lông mày, hắn xem ra tựa hồ có chút đau đầu, cơ hồ
là đang rên rỉ: “ Tại sao có thể mất mặt ma như thế. . . ”
“ Ta chưa hề cảm thấy mình là ma.” Mặc Nhiên nói, “Chỉ có trong nháy
mắt lúc Ma Môn mở rộng đó, ta mới mơ hồ cảm giác được.”
Ma Tôn nhìn hắn chằm chằm.
Mặc Nhiên cười một hồi, rồi không cười nữa, hắn nhìn Ma Tôn: “ Cho dù
như thế nào, cũng đa tạ ngươi đã bảo vệ hồn phách của ta.”
“Ta chỉ quý trọng tài năng.”
Mặc Nhiên lắc đầu, hắn không có ý định nói tiếp những thứ này cùng Ma
Tôn. Hắn chỉ là dùng cặp mắt đã từng điều khiển qua vô số hồn phách kia,
thành khẩn mà nghiêm túc, nhìn chăm chú lên nam nhân trước mặt mình,
sau đó nói: “Nhưng thật xin lỗi. Ta muốn về nhân gian.”
“…”
Ai cũng không nói nói tiếp.
“Lý do.” Cuối cùng Ma Tôn cứng nhắc hỏi “Cho ta một lý do.”
“Bởi vì ta đã hứa với một người.” Mặc Nhiên nói. “Ta đã hứa sẽ trở lại bên
cạnh y.”
Côn Lôn Đạp Tuyết Cung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.