HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2895

rẩy. Trước mắt rõ ràng chỉ là một tiểu viện sơ sài lâu năm, nhưng phảng
phất còn trầm trọng hơn, còn khó với lấy hơn cửa Ma vực. Hầu kết y nhốn
nháo, dòng máu chảy xiết.
Y giống một khối gỗ cứng ngắc, giơ tay lên nhiều lần, nhưng cứ gần chạm
vào cánh cửa kia lại rủ xuống.
Tiểu long: “Ai nha, nếu ngươi không đẩy cửa, vậy để ta đẩy, ta…”
Cửa mở.
Không phải Sở Vãn Ninh đẩy ra, cũng không phải tiểu long phá tan.
Cánh cửa kia vốn chỉ là khép, có lẽ chắc vì gió yêu nơi núi , không đành
lòng nhìn quân bi thương, cọt kẹt một tiếng thổi mở cánh cửa mỏng.
Sở Vãn Ninh đứng ngoài phòng.
Đất trống bên trong nhà tranh đều được y thu hết vào mắt, lúc này vạn mộc
chưa đâm chồi, nhưng bên trên cành cây che bông tuyết hơi mỏng, gió thổi
qua, sợi tuyết thô như biển đường phiêu linh, tản ra kim sắc bên trong.
Sau đó, che tại đầu vai một nam nhân.
Nghe được động tĩnh, thân hình người kia ngừng lại, tiếp theo chậm rãi
quay đầu.
Quang ảnh nhốn nháo, một nháy mắt phảng phất đại địa hồi xuân, cành lá
rực rỡ giữa hè.
Trước đó Sở Vãn Ninh không nghe thấy tiếng gió, không nghe thấy âm
thanh tuyết rơi, không nghe thấy lá cây xào xạc. Trong khoảnh khắc này,
thính lực của y như hồi phục, vạn sự vạn vật của nhân gian hết thảy như
sóng biển tuôn vào lòng dạ y.
Y đứng trân trân tại chỗ, muốn chạy đi, nhưng toàn thân như đính lên đất,
một bước cũng không động được. Lúc này, bên tai Sở Vãn Ninh phảng phất
vang lên tiếng ve kêu um tùm tại Thông Thiên Tháp nhiều năm trước.
Đó là tuổi đẹp nhất trong đời Mặc Nhiên .
Thiếu niên mặt mày tuấn tú đi đến dưới chỗ cây Ngọc Hành trưởng lão dựa
lưng, đi đến hết thảy nguyên khởi, đi đến nơi mở đầu của vòng quấn giao
vận mệnh.
“Sở Vãn Ninh…”
Tiểu long ở bên cạnh chọc chọc gáy y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.