HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2893

ngày càng trong suốt, y bay trong ánh ban mai chói lọi, nói với cự long:
“Đến núi Nam Bình. Ta muốn đi gặp hắn.”
Rồng giấy nhất thời muốn bịa chuyện, nhưng sừng vểnh lên, cuối cùng
không nói lời nào.
Kỳ thật nó vô cùng rõ ràng nơi chủ nhân muốn đến là chỗ nào, người chủ
nhân muốn tìm là ai. Nó phát ra một tiếng ngâm, trước khi bay vào chín
tầng mây, Sở Vãn Ninh ngoái nhìn non sông tráng lệ.
Trời cao ung dung, mây bay từ từ. Y từ gió tuyết trên Côn Luân Đạp Tuyết
Cung, theo kim quang kia mà đi, cuối cùng bay tới bay tới—— giang hồ
phủ mưa nhẹ xa xôi.
Mặc Nhiên đã hứa với y, nói sẽ trở về.
Cho nên y tin hắn. Sở Vãn Ninh đi đến nơi cuối cùng bọn họ gặp nhau.
“Ngươi nói… Những quang mang kim sắc kia là hồn phách của hắn trở về
đúng không?”
Chúc Long bên trong biển mây sôi trào, lẩm bẩm nói: “Ngươi hỏi ta, ta đi
hỏi ai đây.”
“Ngươi nói những hồn phách kia sẽ trở lại trong thân thể của hắn ư?”
Chúc Long miễn miễn cưỡng cưỡng: “Đại khái là như thế đi …”
Rất nhanh đã đến núi Nam Bình. Không do dự, không hoài nghi, Sở Vãn
Ninh phảng phất đã xác định được mấy sợi quang mang kim hồng kia cuối
cùng sẽ hướng về đâu, y cưỡi Chúc Long thuận gió, dừng sâu trong rừng
trúc Nam Bình.
“Người ngươi muốn tìm ở ngay chỗ này?”
Sở Vãn Ninh không trả lời, y xuống khỏi thân rồng , chỉ cảm thấy ngực như
có tảng đá ngàn cân đè ép, không thở nổi.
“Trước đây ta để thân thể của Mặc Nhiên ở nơi này. ”
Ngón tay của y không tự giác run rẩy, “Cho nên nếu như linh hồn của hắn
có thể trở về, vậy thì…”
Sở Vãn Ninh vốn muốn nói vậy thì nhất định sẽ về chỗ này, nhưng lời đến
khóe miệng, lại không có thêm gì nữa.
Nhỡ đâu không ở nơi này thì sao?
Y muốn cho mình một tia hi vọng, y không muốn bóp chết tia hy vọng này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.