HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 300

trong sáng, nói: “Tiểu hồ ly kia cũng thú vị thật nhỉ, mở hộp thôi mà cũng
thần thần bí bí đến thế. Sao rồi, biết cách mở ra chưa?”
Tới lúc mấu chốt, cũng không phải hắn suy nghĩ sâu sa, Mặc Nhiên ngẫm
lại, nói: “Biết rồi, rất dễ.”
Hắn làm như lơ đãng tới cạnh Sư Muội: “Khoá này thiết kế tinh diệu thú vị
lắm, ta thấy huynh có nghĩ mười năm cũng không nghĩ ra đâu. Không tin
thì xem thử đi.”
Nói, làm như lơ đãng đưa hộp tới trước mặt Sư Muội.
Hộp gấm toả sáng lấp lánh ngay trước mặt Sư Muội, ánh vàng chiếu rọi
mặt mày ôn nhu tú mỹ của Sư Muội.
“Sư Muội, huynh xem thử trước đi.” Mặc Nhiên rõ ràng muốn giả bộ như
không có chuyện gì, nhưng lòng lại rối tung, lòng bàn tay đổ mồ hôi.
Đây là đang đánh cược xem hắn có thể nhận được thần võ mới hay không,
hẳn nên thận trọng vạn phần, nhưng hắn lại cảm thấy mình đã phi thường
cẩn thận, chẳng lẽ còn không biết người mình để ý nhất là ai ư?
Hắn đâu có ngốc.
Sư Muội hơi do dự, có điều cuối cùng vẫn nhận Trường Tương Tư từ trong
tay Mặc Nhiên.
Tim Mặc Nhiên tức khắc vọt lên tận họng, nhưng trừng mắt nhìn hồi lâu,
thế mà hết thảy vẫn như thường, cũng không có động tĩnh.
Mặc Nhiên: “…”
Sư Muội vẫn đang rất cẩn thận mà cầm hộp, cẩn thận đoan trang, đầu ngón
tay vuốt ve hoa văn hình cá âm dương, sau đó ngạc nhiên nói: “Thế mà
không có một khe hở nào, mắt xích ở đâu cũng không hề thấy.”
Sao lại không phản ứng?!
Vì sao Sư Muội chạm vào Trường Tương Tư, mà Trường Tương Tư lại
không có chút động tĩnh?
Chẳng lẽ là—— A! Đúng rồi! Là găng tay!
Mặc Nhiên nhìn thoáng qua găng tay da tuần lộc chống lạnh Sư Muội đeo,
trong lòng khẽ động, đang muốn bảo Sư Muội thử tháo xuống. Bỗng nhiên,
không đoán được trước, một bàn tay năm ngón thon dài, khớp xương rõ
ràng cân xứng với tới, bình bình ổn ổn lấy Trường Tương Tư đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.