HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 301

Mặc Nhiên như bị sét đánh, giọng thảm thiết gào to: “Sư tôn à——-!!!”
Tiết Mông nổi cả da gà: “Kêu kêu kêu! Không phải cầm hộp của ngươi thôi
à? Ngươi kêu cái gì to thế? Kêu như có kẻ cướp vợ ngươi ấy.”
“Ta—— Ta——” Mặc Nhiên quả thực giận muốn ngất, lại không thể nói
rõ, đành che mặt gào, “Ôi ông trời của ta ơi…”
Sở Vãn Ninh! Sao ngươi không đeo găng tay?!
Ngươi rõ ràng sợ lạnh như vậy!
Trời băng đất tuyết chúng ta đều đeo, sao một mình ngươi là——
Bỗng nhiên, Mặc Nhiên hơi sửng sốt.
Đúng rồi…
Kết giới hải đường trên người bọn họ cần linh lực Sở Vãn Ninh hô ứng,
nên từ lúc bắt đầu Sở Vãn Ninh cũng đã không đeo găng tay.
Y không đeo găng tay, là vì che chở bọn họ.
Mình từ đầu đến cuối không thèm liếc y quan tâm chút nào, nên cho tới tận
khi muốn mở Trường Tương Tư, mới đột nhiên chợt nhận ra Sở Vãn Ninh
sợ lạnh nhất, lại luôn chịu lạnh.
Mặc Nhiên thật sự khóc không ra nước mắt, thầm nghĩ mình thật xui xẻo,
cứ thế lỡ mất cơ hội tốt nhận được thần võ. Nhưng lòng còn đang khó chịu,
bỗng nhiên ai ngờ, cá âm dương theo lòng bàn tay Sở Vãn Ninh chạm tới,
hai con cá làm từ kim loại kia như sống dậy, thế mà bắt đầu chạy vòng
quanh trên hộp.
Hơi ngừng lại.
Chỉ nghe thấy hai tiếng “lạch, cạch” giòn vang, cá âm dương quấn lấy nhau
triền miên, thế mà thành hai tay cầm, Sở Vãn Ninh lại xoay tay cầm qua,
Trường Tương Tư tách thành hai nửa, lộ ra vật sáng lạn toả ánh vàng bên
trong.
Mặc Nhiên sợ ngây người.
Lời của Cơ Bạch Hoa vẫn còn bên tai.
“Trường Tương Tư chỉ một người có thể mở được. Người này cực kỳ quan
trọng trong cuộc đời ngươi, ngươi phải yêu người này sâu đậm, người này
cũng động lòng với ngươi, đối xử với ngươi chân thành.”
… Ngươi này là Sở Vãn Ninh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.