HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 310

“Đương nhiên là người ngươi thích rồi.” Một giao nhân khác bảo.
Ngón tay Mặc Nhiên phát lạnh, cực kỳ kinh ngạc: “… Sư Muội?”
Giao nhân không trả lời, cười lạnh nói: “Đêm xuân ngắn ngủi, các ngươi có
lương duyên này, tối nay hoan ái giao hảo đi. Xong việc, sẽ tự biết vì sao
thượng thần lại khổ tâm sắp đặt.”
Nói xong bỏ đi.
Trong phòng tĩnh mịch.
Tay chân Mặc Nhiên đều bị trói, không thể cử động. Thời gian trôi qua trở
nên rất mơ hồ, hắn khó mà phát hiện đến tột cùng đã qua bao lâu, hơn nữa
cho dù hắn giãy giụa, cổ tay và mắt cá chân đều bị cứa rỉ máu, cũng không
thể thoát khỏi kiềm chế.
Hơi hơi thở phì phò, quay đầu nhìn người được bọc trong áo lông chồn, kéo
lên che kín mít, từ đầu tới chân người nọ đều bị bọc lại, duy nhất lộ ra
ngoài là mái tóc đen như mực mềm mại, nhìn tới Mặc Nhiên động lòng hốt
hoảng.
Tuy hắn không biết tại sao Câu Trần Thượng Cung biến thái kia lại an bài
như thế, nhưng nếu thật sự có thể vì vậy mà được một đêm tham hoan cùng
Sư Muội…
Nghĩ tới đây, chợt không nghĩ nổi nữa.
Tựa hồ mang thêm một tia tà niệm, đều là đang khinh nhờn người tốt đẹp
kia.
Mặc Nhiên nhìn trần phòng đá chằm chằm, hô hấp nặng nề trầm thấp, tựa
hồ trên ngực đè một quả cân nặng trĩu, rõ ràng là chuyện khao khát lâu tới
như vậy, nhưng khi thực sự có cơ hội để làm, cả người lại cảm thấy biệt
nữu, không được tự nhiên.
Giữa vạn niệm chìm nổi, hưng phấn xấu xa dơ bẩn ban đầu chậm rãi biến
mất, hắn dần dần bình tĩnh lại.
Câu Trần Thượng Cung sắp đặt như thế, tóm lại lành ít dữ nhiều. Nếu bất
lợi cho mình còn chưa nói, nhưng lại vô cớ liên lụy tới cả Sư Muội, chuyện
ấy sao có thể nhịn?
Huống chi việc này là cưỡng bách người khác, bản thân Sư Muội cũng
không đồng ý. Mặc Nhiên hắn tuy là kẻ lưu manh, nhưng mà, đối với người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.