HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 312

Hắn như nghe thấy tiếng “phựt”, trong đầu có gì đó bị đứt mất.
Qua giây lát, lại có gì đó cháy vọt lên ngực, tản ra mùi tanh tưởi, hôi hám,
còn có nhiệt độ vặn vẹo.
Nóng quá.
Như trong bóng tối tĩnh mịch chợt có một con hắc long phun lửa, như trong
trầm mặc bỗng nhiên trào ra dung nham cuồn cuộn nóng bỏng.
Những lý trí dễ nói, bình tĩnh, đều trong ánh lửa ngút trời, biến thành tiêu
ảnh khó phân biệt…
Hắn không ngờ sẽ lại như vậy.
Cặp mắt kia của Sở Vãn Ninh khi xưa bén nhọn sắc xảo, mang theo cơn
ngái ngủ mông lung, có vẻ lười biếng lại hoảng hốt. Như một trận mưa vừa
đổ xuống rừng trúc, ngàn chiếc lá xanh đều ướt át.
Y chậm rãi ngồi dậy, từ biểu tình trên gương mặt xem ra, y tựa hồ bị gì đó
khống chế ý thức, áo lông chồn màu đỏ trượt từ vai xuống, y chẳng mặc gì,
nên để lộ da thịt săn chắc, mà trên vai lưng đan xen dấu vết xanh đỏ, đều là
dấu vết tình ái——
Sao lại… Như vậy…
Mặc Nhiên cảm thấy mình sắp điên rồi.
Là ai làm?
Là ai với y… Y… Sư tôn của hắn, làm ra chuyện như vậy?
Y chính là Sở Vãn Ninh mà…
Từng tấc da thịt đều run lên rất nhẹ, dòng máu thù hận đều khản giọng gào
thét.
Kia chính là Sở Vãn Ninh đấy!
Là ai động vào người của hắn!
Là của hắn——
Mặc Nhiên hận như vậy, thậm chí cũng không nghĩ đến Sở Vãn Ninh kiếp
này căn bản không còn thuộc về hắn, không thuộc về bất kỳ kẻ nào. Trong
mắt hắn chỉ có thân thể rắn chắc cân xứng của Sở Vãn Ninh, còn có những
dấu hôn quen thuộc mà không quen thuộc trên thân thể.
“Sư tôn!!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.