HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 314

Tựa hồ có người đang gọi hắn.
Nhưng lửa giận vô tận đốt cháy khiến hắn hoa mắt ù tai, hắn nghe thấy lại
tựa hồ không nghe thấy.
“Mặc Nhiên!!”
… Giết hết đi. Không thể chịu nổi, Gặp Quỷ đâu? Sao lại mất linh lực, sao
lại không có cách nào triệu hoán Gặp Quỷ—— hắn sắp mất đi tâm trí rồi.
Vô cùng nhục nhã, thâm cừu đại hận—— vô cùng nhục nhã, thâm cừu đại
hận!
Kẻ nào dám chạm vào Sở Vãn Ninh? Kiếp trước sau khi hắn ở bên Sở Vãn
Ninh, cho dù có nhiều kẻ chỉ liếc qua Vãn Dạ Ngọc Hành, hắn đều có thể
moi mắt người nọ xuống để ăn! Đến tối lại ôm Sở Vãn Ninh vào lòng làm
tới tận khi hai người kiệt sức mới thôi, nhưng mà đời này——
“Mặc Vi Vũ!!!”
Rốt cuộc là ai gọi hắn, sao lại dây dưa không ngừng.
Nhưng thanh âm này rất quen thuộc.
Như thể đã từng nghe thấy ở đâu…
Không đúng.
Như thể, ở đâu cũng có thể thường xuyên nghe thấy, chủ nhân thanh âm
này tựa hồ từng làm bạn với hắn, trải qua tháng năm vô tận…
“Mặc Vi Vũ! Ngươi tỉnh táo lại cho ta! Ngươi điên rồi? Ngươi đang làm
gì?!”
“!!!”
Mặc Nhiên đột nhiên mở to hai mắt.
Hắn nhìn theo phía giọng nói, thấy ngoài mật thất có một bộ bạch y trắng
hơn tuyết, ánh mắt sắc bén, biểu tình nôn nóng, giữa cặp mày kiếm giương
cung bạt kiếm, thái độ sát phạt hết sức, không phải Sở Vãn Ninh thì là ai!
“Sư tôn?!” Mặc Nhiên biến sắc nói.
Thế trên giường hắn là——
Quay đầu mạnh, gương mặt gần trong gang tấc cơ hồ có thể hù chết hắn!
Sở Vãn Ninh ở đâu? Rõ ràng là một con yêu vật thân người mặt cáo chết!
Nói yêu vật chết, thứ chết này, cũng không phải trang điểm lên để lừa
người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.