HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 328

Không muốn chút kiêu ngạo đáng thương kia cũng mất đi.
Nhìn Mặc Nhiên thấy Sư Muội đã cười tới vui vẻ như vậy, lại tự nhiên như
vậy mà ôm lấy Sư Muội, vuốt tóc đối phương.
Sở Vãn Ninh rủ ngón tay xuống.
Mang theo chút thẹn, mang theo chút khó chịu nổi.
May làm sao.
Trên mặt vẫn luôn lạnh nhạt, hỉ nộ ái ố cũng không hiện ra rõ ràng.
Có lẽ lớn tuổi rồi, người lại cứng nhắc, vào trận truyền tống xong, lòng
cũng hơi lạnh.
Có điều vẫn ổn, ngón tay vẫn còn chút nhiệt độ.
Y chỉ bằng một tia ấm áp sẽ tiêu tan rất nhanh còn sót lại này, chậm rãi
đứng thẳng người, sửa lại biểu tình và ánh mắt đoan đoan chính chính cho
tốt, dọn sạch sẽ.
“Sư tôn, người ổn không? Sao sắc mặt lại trắng thế…”
Sở Vãn Ninh gật đầu với Tiết Mông, nói: “Không sao.”
Ngừng một lát, lại hỏi: “Các ngươi cũng được giao nhân kia truyền tống
tới?”
Tiết Mông còn chưa nói, đã nghe tiếng lọc bọc phun nước. Sở Vãn Ninh
quay đầu, đột nhiên thấy nửa gương mặt huyết nhục mơ hồ, ngay sau đó
Chú Trì Kiếm rào một tiếng, thế mà vọt ra một người thân hình vặn vẹo!
Đây tuyệt đối không phải phàm nhân, hoặc tuyệt đối không phải người
sống, không có phàm nhân nào ngâm trong nước thép sôi sục, vẫn thoi thóp
được. Trái lại người này, tuy cả người da cháy thịt tan, cốt nhục mơ hồ,
nhưng hiển nhiên vẫn còn thở hổn hển. Tay chân hắn bị xiềng xích gông
lại, nhốt hắn vào trong lò luyện, chịu đủ đau khổ.
Hắn chậm rãi mở to mắt, liên tục chắp tay thi lễ với mọi người, mắt lộ ra vẻ
khẩn cầu, mong họ tới bên Chú Kiếm Trì.
Hắn không nóiđược, nhưng cũng không phải không có cách nào để biểu
đạt, chỉ thấy hắn huy động đầy cánh tay xương trắng, treo huyết nhục, nước
thép quay cuồng trong hồ bỗng vọt lên cơn sóng nhỏ, con sóng ấy thong thả
xoay tròn hiện thành văn tự cổ xưa trên không trung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.