HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 344

Liễu. Nếu không kịp thời tỉnh dậy từ ảo cảnh, bạn của ngươi, cứ chờ máu
chảy hết, táng thân ở đây đi.”
Ba người nghe vậy, huyết sắc đều rút sạch hầu như không còn.
Sư Muội lẩm bẩm nói: “Cái gì…”
Ý chính là, ba người họ sắp rơi vào mộng cảnh.
Nếu không thể tỉnh dậy kịp thời, ba người họ sẽ vĩnh sinh vĩnh thế đắm
chìm trong mộng đẹp, mà Mặc Nhiên trong hiện thực sẽ chảy máu tới chết
ư?
Tiết Mông cứng họng một lát gầm lên: “Ngươi là thần tiên cái quái gì!!!
Nếu tu tiên là tu thành như ngươi, lão tử đời này coi thường việc đụng vào
kiếm!!”
Sở Vãn Ninh cũng cả giận nói: “Quả thực vớ vẩn!”
“Sư tôn!” Sư Muội cuống quít khuyên y, “Người đừng giận, chú ý vết
thương.”
Mà Câu Trần Thương Cung tôn tử này, thế mà bắt đầu ngâm thơ, chậm rãi
nói: ” Nước chảy đất bằng, qua đông tây nam bắc. Nhân sinh cũng có
mệnh, vẫn có thể thán phục ngồi sầu chước rượu tự khoan dung, nâng chén
hát đoạn tuyệt lộ khó đi. Lòng người cũng đâu phải gỗ đá sao vô cảm, dấu
chân đi lui im lặng không dám nói .”
Tiết Mông quả thực sắp tức tới ngất rồi: “Ngươi lải nhải lẩm bẩm cái quái
gì!”
Sư Muội nói: “Bào Chiếu tưởng rằng đường khó đi, ý là người tự có mệnh,
có thể tự oán tự giải, lấy rượu tự khoan dung. Lòng người không phải cứng
như đá, thế mà lại toàn vô cảm mà thôi, muốn nói mà ngừng, muốn nói lại
thôi.”
Câu Trần Thượng Cung thở dài một tiếng, nói: “Phù thế mênh mang này,
lại có mấy người, có thể vứt bỏ mộng đẹp suốt đời, chỉ vì cứu người khác?
Thế gian không ngừng sát phạt, chinh chiến không dứt. Nếu thần võ rơi vào
tay kẻ gian nịnh nọt, đều là lỗi của ta, ta mang tội nghiệt binh khí, làm sao
có thê tự tha thứ…”
Đột nhiên, kho thần võ tối sầm lại. Những vũ khí đúc bay trên không trung
cũng ngừng chuyển động. Trên đỉnh chậm rãi sáng lên ánh vàng nhạt, tựa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.