HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 370

Hắn nói, đôi mắt vẩn đục bỗng nhiên không có ý tốt lướt qua người Sở Vãn
Ninh, rơi xuống người Mặc Nhiên.
Đột nhiên kinh hãi!
Câu Trần giả rất trào phúng, gằn từng chữ: “Nếu ngươi có rằng người thông
hiểu tam đại cấm thuật trên đời này, chỉ có một mình ta, như vậy chỉ e,
ngươi không sống được lâu đâu.”
Sở Vãn Ninh nhíu chặt hàng mi, lạnh lùng nói: “Lời này của ngươi có ý
gì?”
Nhưng mà Câu Trần giả bỗng không nói, ngừng một lát, quanh thân hắn
bỗng bạo liệt, tan thành mảnh vụn tro tàn, một quân cờ trắng như ngọc từ
trong thân thể hắn rơi ra, ở giữa không trung lóe sáng, rơi vào trong gợn
sóng nhỏ Kim Thành Trì.
Xem ra bản thể Câu Trần giả trong góc tối, rốt cuộc mất trợ giúp của Trích
Tâm Liễu, linh lực không còn được như xưa.
Cùng lúc đó, Vọng Nguyệt cơ hồ cũng dựa vào linh lực của Trích Tâm
Liễu để tồn tại lảo đảo hai bước, phịch một tiếng ngã xuống đất, thấp giọng
nói: “A…”
Tiết Mông cả kinh nói: “Vọng Nguyệt!”
Mặc Nhiên cũng nói: “Vọng Nguyệt!”
Bốn người đều tới cạnh lão long, Vọng Nguyệt như đèn cạn dầu, môi
không có chút huyết sắc. Nó nhìn bọn họ, giọng khàn khàn mất tiếng như
chiều buông quạ bay.
“Các ngươi… Ngàn vạn đừng tin những lời người nọ hồ ngôn loạn ngữ.
Hắn nói, giả, khác rất nhiều so với sự thật…”
Giữa mày Sư Muội mang quan tâm cùng bi ai, ôn thanh nói: “Tiền bối
đừng nói nữa, ta giúp ông trị thương.”
“Không, không cần. Sư phụ ngươi cũng không làm nổi… Ngươi… Ngươi
càng…” Vọng Nguyệt ho khan kịch liệt vài tiếng, sau đó thở dốc nói, “Mấy
năm nay, người tới Kim Thành Trì cầu kiếm rất nhiều. Nhưng mà… Từ khi
kẻ gian vào hồ, Trích Tâm Liễu không muốn mang di lưu thần vật của chủ
nhân sử dụng vì hắn, phá hủy mấy vạn binh khí. Duy nhất để lại… Chính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.