HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 371

là… Chính là một sợi dây liễu thực lực tương đương với nó, một thanh,
một thanh bội kiếm thượng thần…”
Nhắc tới chuyện này, thần sắc Tiết Mông càng thêm ảm đạm, mím môi,
trầm mặc không nói.
“Dây liễu… Dây liễu thuộc về vị tiểu đạo trưởng này.” Vọng Nguyệt nhìn
Mặc Nhiên, “Lúc ấy trong hồ, ta nói với ngươi, khi xưa làm chuyện ác, ta
cũng không cản. Chỉ mong ngươi sau này hướng thiện… Nhưng kỳ thật…
Kỳ thật là làm theo tâm nguyện của chủ nhân, thần võ cuối cùng, chỉ nên
cho người có lòng tốt mới xứng. Cho nên, ta hy vọng ngươi có thể… Ngươi
có thể…”
Mặc Nhiên thấy nó dùng hết sức lực để nói, liền cắt lời nó, nói: “Tiền bối
yên tâm, ta hiểu rồi.”
Giao nhân thì thào nói: “Vậy thì tốt rồi… Vậy thì tốt rồi… Ta đây… Ta đây
an tâm rồi…”
Nó nhìn lên không trung, môi run nhè nhẹ.
“Người ta nói cầu kiếm Kim Thành Trì, dưới nước có tinh quái, đều sẽ…
Sẽ đưa ra mấy yêu cầu. Ngày xưa những yêu cầu đó, hơn phần nửa… Đều
vì thử nghiệm phẩm tính người đến, nhưng mà cũng thỉnh thoảng có ngoại
lệ…”
Giọng Vọng Nguyệt dần suy yếu, đáy mắt hình như có vạn ánh đèn kéo
quân như năm tháng vạn năm, lướt qua khó khăn.
“Ta tuân theo ước định chủ nhân, từ khi ông ấy rời đi, trấn thủ Kim Thành
Trì, không được rời đi… Ai ngờ một lần thủ này, lại là mấy trăm vạn
năm… Khi còn bé thấy phong cảnh giang sơn… Quãng đời còn lại này…
Lại… Lại chưa từng thấy được… Muốn thấy…”
Nó chậm rãi quay đầu, khẩn cầu nhìn Mặc Nhiên, trong mắt lão long lóe
lên vài ánh sáng ôn nhu lại ướt át.
Ngay trong nháy mắt kia, Mặc Nhiên bỗng nhiên biết nó chuẩn bị nói cái
gì.
Quả nhiên, Vọng Nguyệt nhẹ nhàng nói: “Tiểu đạo trưởng, sườn núi hoa
mai quanh năm nở rộ, ta khi còn nhỏ, từng thích vô cùng, ngươi đã có được
thần võ, nhưng có nguyện, ngươi có nguyện…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.