HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 429

Bước chân Mặc Nhiên không nhịn được chậm lại, cuối cùng bất động,
đứng ở chỗ cũ, ngửa đầu nhìn núi xa mây khói mênh mông.
Sở Vãn Ninh bế quan đã hơn ba tháng.
Một kiếp này, cừu hận đối người này tựa hồ dần dần nhạt đi… Dù cho lặp
đi lặp lại nói với chính mình, không nên quên vẻ mặt Sở Vãn Ninh vứt bỏ
hắn và Sư Muội, nhưng có lúc, vẫn nhịn không được trắc ẩn, ý loạn như tê
dại.
Hạ Tư Nghịch đi cùng hắn, lúc này thấy vẻ mặt Mặc Nhiên khác thường,
lại thấy hắn nhìn chằm chằm Nam Phong đến xuất thần, cảm thấy khẽ nhúc
nhích, hỏi: “Làm sao vậy?”
“Tiểu sư đệ, ngươi nói trước khi chúng ta đi, y có ra không?”
“… Y?”
“À.” Mặc Nhiên sửng sốt một chút, lấy lại tinh thần, cười cười với Sở Vãn
Ninh, những ngày qua ở chung, hắn cảm thấy tiểu sư đệ này quả thực nhu
thuận hiểu chuyện, cũng rất yêu thích, “Ta nói sư tôn ta, chính là Ngọc
Hành trưởng lão.”
Sở Vãn Ninh: “Thì ra là thế…”
Mặc Nhiên thở dài, lẩm bẩm nói: “Y xưa nay không có bế quan lâu như
vậy đâu. Chẳng lẽ ở Kim Thành Trì, thật sự bị thương nặng sao?”
Lâu nay, đây là lần đầu hắn chủ động nhắc tới sư tôn mình.
Sở Vãn Ninh rõ ràng đã biết là không thể, nhưng vẫn nhịn không được hỏi:
“Ngươi…thật sự có chút nhớ y rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.