HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 501

“Không được nhất định không được, đừng nói là văn lả lướt. Bộ dáng
ngươi sau khi lớn lên khẳng định giống sư tôn ta, thành một người đặc biệt
không thú vị, ai cũng không để ý ngươi.”
Sở Vãn Ninh cả giận nói: “Không để ý thì không để ý, ngủ.”
Nói xong nằm xuống chợp mắt.
Mặc Nhiên cười đến lăn lộn, lăn qua lăn lại, lăn đến bên người Sở Vãn
Ninh, hắn nhìn tiểu sư đệ nhắm mắt lại, lông mi dài đen nhánh, rất đáng
yêu, thế là đưa tay nhéo nhéo mặt người ta.
“Ngủ thật à?”
“Ngủ rồi.”
“Ha ha.” Mặc Nhiên cười, “Vậy ngươi ngủ, ta kể chuyện cho ngươi.”
“Ngươi kể chuyện?”
“Đúng vậy, như là ngươi nói mớ ấy.”
Sở Vãn Ninh ngậm miệng.
Mặc Nhiên nằm bên cạnh y, hai người nằm trên rơm rạ, đầu gần đầu. Mặc
Nhiên cười một hồi, thấy sư đệ lờ mình, cũng dần dần không cười khoa
trương như vậy nữa, nhưng con mắt vẫn cong cong, nhìn đỉnh hành lang,
chóp mũi thỉnh thoảng bay tới mùi hương cốc lúa, âm thanh bình tĩnh lại an
bình.
“Ta kể chuyện cho ngươi, đây là ta tự nghĩ ra. Trước kia không ai kể
chuyện dỗ ta, ta rất ghen tị, nhưng cũng không có cách nào, mỗi ngày nằm
trên giường, liền tự mình kể chuyện cho mình nghe. Ta nói cho ngươi
chuyện này, đây là ta thích nhất, ta cho nó một cái tên, tên là ‘Trâu ăn cỏ’ .”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.