HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 511

nhưng tiểu hài tử dù sao cũng là đứa bé, không đứng được một chỗ quá lâu,
sớm đã quay người nhảy lon ton chạy xa.
Lúc này Sở Vãn Ninh đi tới, thấy Mặc Nhiên đứng tại chỗ xuất thần, hơi
nhướn mày hỏi: “Làm sao vậy?”
Mặc Nhiên nhìn bóng lưng tiểu gia hỏa đi xa, thở dài: “Ta đang nghĩ, nhiều
người đang êm đẹp như vậy, sao lại chết hết.”
Đêm đó, trên bầu trời u ám, thỉnh thoảng có sấm sét xanh tím xé rách
thương khung. Đến sau nửa đêm, cuồng phong ào ào, thê lương bi ai, mưa
to đổ xuống.
Nước mưa thuần âm, khiến lực lượng quỷ quái càng cường hãn hơn. Vì thế
buổi tối hôm nay, Sở Tuân để tất cả người sống sót ở Lâm An tụ tập đến
phụ cận phủ Thái Thú, không được bước ra kết giới thượng thanh nửa
bước.
Bởi vì trời mưa to, rất nhiều nơi miễn cưỡng có thể ngủ đều bị bỏ.
Lúc đầu Mặc Nhiên còn có thể tiếp cận hành tung Tiểu Mãn, nhưng người
chui vào tránh mưa càng đến càng nhiều, không để ý, liền không thấy Tiểu
Mãn.
Mặc Nhiên thấp giọng nói: “Không tốt.”
Sở Vãn Ninh thân hình nhỏ, lập tức nói: “Ta đuổi theo xem.”
Dứt lời chen thân giữa đám người, lập tức bị đám người chen vai cọ gót
chen lấn không thấy được bóng lưng.
Một lát sau, Sở Vãn Ninh trở về, ánh mắt hung ác nham hiểm, lạnh lẽo nói:
“Chạy trốn.”
“Ra khỏi kết giới rồi?”
“Ừm.”
Mặc Nhiên không nói, nhìn mưa to bên ngoài, còn có người phủ Thái Thú
bận rộn trong mưa.
Những thứ này đều là huyễn cảnh hai trăm năm trước, hết thảy đều đã trở
thành sự thật.
Nhưng bỗng nhiên cảm thấy có chút thê lương, trên mặt phụ nữ trẻ em đều
mang hi vọng tha thiết, nghĩ đến tảng sáng hôm sau Sở Tuân sẽ đưa bọn họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.