HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 534

Sở Tuân lấy lại tinh thần, Thành Hoàng được xây khá cao, xa xa nhìn lại,
núi sông lồng trong mưa bụi, không thấy rõ vết thương, đúng là phong
nguyệt như trước, Giang Nam xuân đẹp.
“Sở công tử, xin lỗi.”
“Không phải chúng tôi tâm ngoan thủ lạt, thực sự là ngài hủy đi một mắt
của Quỷ Vương, hắn và ngài oán hận chất chứa quá sâu… Chúng tôi bất
đắc dĩ…”
“Còn nói nhiều như vậy làm cái gì! Chậm sẽ sinh biến, cả nhà lão tử đều
chờ đợi mạng sống, là một mình hắn quan trọng, hay là tính mệnh tất cả
mọi người quan trọng? Có đạo người, chúng sinh đứng đầu, mình vì mạt,
chính hắn nói!”
Sở Vãn Ninh đứng ở phía xa, xa xa nhìn xem không biết mình có quan hệ
ra sao với nam nhân này, trong lòng tư vị phức tạp không chịu nổi.
Bỗng một đôi tay che ánh mắt y.
Sở Vãn Ninh nhỏ giọng hỏi: “Làm cái gì?”
“Không cho ngươi nhìn.”
“… Vì sao?”
“Sẽ khó chịu.”
Sở Vãn Ninh yên tĩnh một hồi, lông mi rì rào rung động trong lòng bàn tay
Mặc Nhiên: “Không đâu, đã nói đây là chuyện hai trăm năm trước.”
Âm thanh Mặc Nhiên từ phía sau truyền đến, nhẹ nhàng thở dài: “… Đồ
ngốc ạ, vậy bàn tay ta, sao lại ướt?”
Không biết qua bao lâu, một nén hương, một canh giờ, hoặc là một cái
thoáng qua.
Thời gian này điên cuồng và hỗn loạn, đều mơ hồ.
Đợi Sở Vãn Ninh mở mắt, kết giới thượng thanh đã tán đi, Sở Tuân ngã
xuống trong vũng máu, xung quanh là người cũng là quỷ, là yêu ma quỷ
quái đội lớp da người, ngửi vết máu tươi mới.
Vui sướng áy náy sống sót sau tai nạn, thống khổ tội ác lòng người như thú.
Trong không khí tràn ngập hương vị chết chóc.
Nhân gian, hay là địa ngục.
Đều đã chẳng phải rõ ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.