HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 535

Đám người chậm rãi tán đi, ban ngày không có quỷ mị, bọn họ vội vã ăn
no, vội vã nghỉ ngơi, vội vã chờ đợi ban đêm Quỷ Vương lần nữa phủ
xuống, đi nghiệm tra nam tử đã chết trong miếu thờ, sau đó cho người thân
bọn họ trở về.
Trong miếu thờ, dần dần chỉ còn lại hơn mười người khóc lóc thảm thương.
Có nữ tử thanh lâu, có bà lão tóc bạc đầy đầu, có hài tử khuyên can tới một
đôi vợ chồng, một ăn mày, một vị thư sinh, một người kể chuyện, một công
tử nhà giàu ngày xưa, một quả phụ ôm con nhỏ trong lòng, tiên sinh dạy
học, nông dân.
Không còn gì khác.
Nhưng lúc bọn họ phủ lên thi thể khóc rống, nam nhân đã chết trong vũng
máu, lông mi run rẩy, chậm rãi mở mắt.
“Công tử!”
“Sở công tử!”
Mặc Nhiên cảm thấy rung động, không đành lòng nói: “Vô dụng… Đây
là…”
Pháp chú trong hiện thế đã thất truyền, nhưng không ngờ trong hư cảnh có
thể trông thấy.
“Đây là Di Âm Thanh Chú. Hắn đã chết, trước khi chết làm chú pháp này
với mình.” Sở Vãn Ninh dừng một chút , nói, “Hắn có chuyện chưa làm
xong, trên đời còn vướng bận.”
Quả nhiên ánh mắt Sở Tuân vô hồn, không có tiêu điểm, chỉ lạnh nhạt nói:
“Quỷ tộc hiểm ác, nói không thể tin, vào đêm sau khi mất đi kết giới
thượng thanh, tất nhiên quỷ quái hoành ra, bốn phía đồ sát. Vạn mong chư
vị, thoát khỏi nơi đây, tiến đến Phổ Đà.”
“Công tử…”
“Ta đã bỏ mình, vô duyên bầu bạn chư vị, đã ngưng linh lực suốt đời, kết
pháp chú trong linh hạch. Chư vị mang theo linh hạch của ta, quỷ mị không
thể tiếp cận.”
Tiếng khóc càng sâu, gần như khấp huyết.
Mặc Nhiên và Sở Vãn Ninh càng sợ hãi biến sắc.
Linh hạch…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.