HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 571

Mặc Nhiên cười ngọt lịm, thật sự mười phần mặt dày vô sỉ, hắn nói:
“Đương nhiên là ngươi theo ta hồ nháo nha. Bằng không còn có thể là ai.”
Sở Vãn Ninh: “…”
Dây cột tóc từ trên đầu Mặc Nhiên tháo ra, một dây màu đỏ nhỏ nhỏ, cột
chặt hai đầu, kéo căng giữa ngón tay Mặc Nhiên, quấn thành một hình độc
đặc.
Sở Vãn Ninh đến cùng vẫn ngồi dậy trên giường, tính tình không tốt hỏi:
“Đây là cái gì? Chơi như thế nào?”
“Đây là chơi dây. Nữ hài tử chơi tương đối nhiều, nam hài tử bình thường
không chơi, nhưng không phải trước kia ta lớn lên ở nhạc phường lớn lên
à? Nơi đó nhiều nữ hài, cho nên cũng học được.”
“…”
“Kỳ thật rất thú vị, ngươi nhìn xem, ngươi cầm dây này kéo tới trên ngón
tay… Không đúng, không phải ngón này, là ngón út, ừm, chính là như vậy.
Sau đó ngón cái cùng ngón trỏ cầm lấy hai sợi bên…” Mặc Nhiên chậm rãi
thì thầm nói, rất kiên nhẫn cũng rất an bình.
Ánh nến tanh tách, tỏa ra vầng sáng vàng ấm áp lên thân ảnh bọn họ, một
lớn một nhỏ, cúi đầu chuyên tác vòng quấn sợi dây đỏ, vẻ mặt đều không
nhịn được dần dần ôn nhu.
Tay Sở Vãn Ninh kéo căng dây, y làm theo chỉ dẫn của Mặc Nhiên vòng
qua hoa văn, thình lình quấn sai, lúc chuyển tay kéo dây một cái, không
như dự liệu kéo ra hình dáng mới, trái lại còn kéo về nguyên hình, hai
đường đơn giản.
Y kinh ngạc nhìn, tay vẫn nâng giữa không trung, một mặt không hiểu thì
thào: “Sao lại tháo ra rồi? Sao có thể như vậy…”
“Ha ha, ngươi lại quấn sai rồi.”
“… Lần nữa.”
“Không không.” Mặc Nhiên cười nói, “Chơi một trò không có thú vị, đổi
trò khác.”
“Không được.” Lúc này Sở Vãn Ninh không vui, nghiêm nghị nói, “Một
lần nữa.”
“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.