HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 664

thân vẫn sẽ khẩn trương như trước.
“Đắng…”
Người trong lòng tuy chưa tỉnh, nhưng vẫn có cảm giác, nửa mê nửa tỉnh
cau mày, xoay mặt đi không chịu uống.
Hành động này Mặc Nhiên đã quen đến không thể quen hơn, nâng muỗng
xoay mặt y về, nhẫn nại dỗ: “Chỉ còn một muỗng thôi, uống xong là được
rồi, nào.”
Nói lại nâng một muỗng.
Sở Vãn Ninh uống một nửa ho một nửa, mày nhăn càng chặt.
“Thật đắng…”
“Ngọt ngọt, muỗng tiếp theo sẽ ngọt, đến đến đến.”
“Ách…”
“Muỗng nữa! Bảo đảm! Ngọt đến ngươi không tin luôn! Bổn toạ vừa sai
người tìm nước ngọt nhất thiên hạ đến đó!” Dỗ dỗ cũng quên luôn mình là
ai, Mặc Nhiên thuận miệng lôi mấy câu hay dùng kiếp trước ra, “Uống rất
ngon, không mở miệng sẽ hối hận đó nha.”
Cứ lừa gạt như vậy bón hết một chén thuốc, muỗi cuối uống hết, Mặc
Nhiên thở phào, đang chuẩn bị đứng dậy thu dọn, bỗng có bóng trắng loé
lên trước mắt, chưa kịp phản ứng, liền “bốp” một tiếng ăn tát ngay mặt.
“Đồ lừa đảo, ngươi cút đi.”
Sở Vãn Ninh lạnh giọng nói một câu đó, quay đầu, lại ngủ. Mặc Nhiên vô
duyên vô cớ ăn một cái tát giật giật miệng, sau đó ấm ức che nửa mặt.
Đang muốn phát hoả, người trong lòng rên một tiếng, y mơ thấy gì đó rất
khó chịu, sắc mặt càng khó coi.
“Nằm một mình một lát, ta đi pha chút nước, cho ngươi uống ít hương lộ
ngọt chút.”
“… …”
Thấy Sở Vãn Ninh an tĩnh, Mặc Nhiên đỡ y, định để y nằm xuống gối. Ai
ngờ đến gần, lại nghe y khàn khàn mơ hồ thở hổn hển, sau đó lẩm bẩm:
“Là… Bạc ngươi…”
Mặc Nhiên sửng sốt: “Cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.