HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 683

“… …”
Thanh niên nửa nằm nửa ngổi trên cổ yêu lang mềm mại, vẻ mặt bất
thường: “Chưởng quầy khách điếm nát này đâu? Là ai?”
Bà chủ dù sợ hãi, nhưng vẫn trấn định đi lên, cười làm hoà nói: “Ngại quá
tôn nhãn Tiên Quân, chưởng quầy của tiểu điếm này là nô gia.”
“À.” Thanh niên nhìn nàng một cái, “Bổn công tử muốn ở trọ, nhưng
không thích nhiều người nhiều miệng. Ngươi nói với họ một chút, tiền tổn
thất hai ta thương lượng.”
“Nhưng Tiên Quân…”
“Biết làm ngươi khó xử, cái này cho ngươi, thay ta đi xin lỗi từng bàn. Nếu
thực sự không chịu, vậy bỏ đi.” Thanh niên ném cho bà chủ một túi gấm,
mở ra bên trong là một đống cửu chuyển quy nguyên hoàn ánh vàng. Viên
thuốc này trong một tuần có thể giúp tăng nhiều tu vi, trên thị trường một
viên phải hơn hai ngàn kim, bà chủ nhận, đầu tiên vì đối phương xa xỉ mà
biến sắc, sau đó mới khẽ thở nhẹ ra.
Không có tu sĩ nào từ chối thứ tốt như vậy, mời người đi như vậy, dù sao
cũng ổn.
Bà chủ lần lượt xin lỗi rồi tặng lễ từng bàn, thanh niên ngáp một cái, hơi
ghét bỏ mà cúi đầu miệt thị đám tùy tùng, nói: “Toàn phế vật, còn phải để
ta tự làm.”
Trái phải liếc nhìn nhau, luôn miệng nói: “… Công tử anh minh, công tử uy
vũ.”
Người rất nhanh tản đi, trừ Sở Vãn Ninh và Mặc Nhiên không thèm để ý
tiền tài với đan dược, những người khác cầm đồ không chút lời oán giận rời
khỏi khách điếm, đến nơi khác ở.
Bà chủ nói: “Công tử, đều đi rồi, nhưng có hai vị khách nhân nói đêm đã
khuya, trong bọn họ có một vị đang bị bệnh, không muốn đổi chỗ, ngài
xem…”
“Được rồi được rồi, không so đo với ma bệnh.” Thanh niên thống khoái
phất phất tay, “Đừng quấy rầy ta là được.”
Ma bệnh Sở Vãn Ninh: “………”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.