HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 778

Ánh mắt Mặc Nhiên dừng lại trên người Sư Muội mờ mịt luống cuống,
trong lòng một trận chua xót một trận trấn an.
Kết giới này, chỉ dựa vào lực lượng một mình Sở Vãn Ninh tuyệt đối không
khả năng tu bổ.
Nhưng trừ mấy đồ đệ bọn họ, không người biết rõ linh khí tâm pháp của Sở
Vãn Ninh, có thể phối hợp với y đến thiên y vô phùng, cho nên kiếp này,
nhất định phải có đi một người đi.
Gió bắc nổi giận, vạn dặm tiêu sát.
Mặc Nhiên chợt quyết tâm liều mạng, kéo Sư Muội qua, lần đầu tiên trực
tiếp ôm y vào trong lòng, dừng lại giây lát, lại đột nhiên đẩy ra.
Sư Muội.
Lần này người chết, sợ là ta.
“Ta đi giúp sư tôn phong ấn kết giới.” Giọng của Mặc Nhiên vang lên,
trong giọng nói không dung trí không quyết tuyệt. Mắt hắn nhắm lại, rồi
sâu sắc nhìn Sư Muội một chút.
Đột nhiên, hắn không muốn quan tâm người khác thấy thế nào, không quan
tâm Tiết Mông ở bên cạnh, không quan tâm sẽ bị cự tuyệt, hắn đã đợi hai
đời, yêu hai đời, hiện tại hắn đi, có lẽ không thể trở về. Hắn đứng trong gió
lớn, muốn cùng người thương nói vài lời cuối cùng.
“Sư Muội, kỳ thật ta…”
Thế nhưng phút cuối cùng, lúc mở miệng, lệ quỷ ác thú kêu gào che giấu
âm thanh của hắn.
Loại dung nham cuồn cuộn xúc động bỗng nhiên lạnh dần, đến cuối cùng
dừng lại.
“A Nhiên, đệ muốn nói cái gì?”
Trước mắt Mặc Nhiên bỗng lướt qua ảnh ngược kiếp trước, sau rèm cửa
nửa cuốn, là gương mặt ôn nhu mỉm cười của Sư Muội.
Thật là tàn nhẫn.
Hắn nhớ cả đời, từ sinh đến tử, bích lạc hoàng tuyền.
Hốc mắt của Mặc Nhiên hơi có chút đỏ, nhưng lại cười.
“Không có gì, lời hay không nói hai lần.”
Sư Muội: “Đệ…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.