HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 79

“Điêu dân Sở thị lớn mật, ngươi khi quân phạm thượng, dưới mắt tôn
vương, ngươi… … Ừm, ngươi… …”
Gãi gãi đầu, có hơi nghèo từ ngữ, sau tự xưng đế, há mồm ngậm miệng
không mắng người này tiện tì chính là cẩu nô, nhưng dùng trên người Sở
Vãn Ninh có vẻ không thích hợp.
Vắt hết óc suy nghĩ một ngày, đột nhiên nhớ tới nhóm tiểu tỷ tỷ ở nhạc
phường thường có lý do thoái thác, tuy không rõ ý tứ, nhưng có vẻ không
tôig. Vì thế Mặc Nhiên nghiêm mi, lạnh lùng nói:
“Ngươi đồ chân lừa bạc tình*, đã biết tội chưa?”
(Chân lừa: ý chỉ mấy người lăng nhăng, ngoại tình = )))))
Sở Vãn Ninh: “… …”
“Ngươi không nói lời nào, bổn toạ coi như ngươi nhận tội!”
Sở Vãn Ninh cảm thấy hơi ồn, rầu rĩ hừ một tiếng, ôm cơ giáp tiếp tục ngủ.
“Ngươi phạm phải sai lầm lớn như vậy, bổn toạ phạt ngươi… Ừm, đánh
miệng! Lưu công công!”
Theo thói quen gọi xong, mới ý thức được Lưu công công là người ở kiếp
trước.
Mặc Nhiên nghĩ nghĩ, quyết định uỷ khuất mình một chút đóng giả công
công. Vì thế nình nói nói: “Bệ hạ, có lão nô.”
Sau đó lập tức nghiêm giọng, nghiêm nghị nói: “Lập tức hành hình.”
” Cẩn tôn tuân mệnh bệ hạ.”
Được rồi, tự diễn xong.
Mặc Nhiên xoa tay hầm hè, bắt đầu “hành hình” với Sở Vãn Ninh.
Cái gọi là “đánh miệng”, thật ra không có, là Mặc Nhiên tự tưởng tưởng.
Làm sao lúc ấy phạt “đánh miệng” được?
Chỉ thấy bạo quân Mặc Nhiên, trịnh trọng nghiêm giọng làm chuyện lạ, ánh
mắt lãnh khốc như hung thần, chậm rãi đến gần khuôn mặt thanh hàn của
Sở Vãn Ninh, đến gần đôi môi nhàn nhạt kia.
Sau đó… …
Mặc Nhiên ngừng lại, trừng mắt nhìn Sở Vãn Ninh, có nhịp điệu, gằn từng
chữ một mà mắng:
“Sở Vãn Ninh, ta đệt mẹ ngươi, ngươi vô song tiểu, tâm, nhãn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.