HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 809

Gương mặt Sở Vãn Ninh cách gần như vậy, hắn thấy lông mi đối phương
run rẩy, đáy mắt ngấn lệ.
“Mặc Nhiên… Ngươi tỉnh lại đi, ngươi tỉnh lại đi…”
“Ta tỉnh!” Gương mặt nóng rát đau đớn càng khiến hắn điên cuồng, hắn
trừng mắt nhìn mặt Sở Vãn Ninh, bỗng lửa giận ngút trời, “Ta đang tỉnh
đây! Ngươi ngủ là ngươi! Ngươi bị mù à?”
Hắn đẩy đối phương ra, kéo vạt áo mình xuống, lộ ra lớp băng thấm đầy
máu.
“Ngươi bị mù à Sở Vãn Ninh!” Hắn rống giận, chỉ vào vết thương của
mình, lại cảm thấy không đủ, thế mà cứng đầu cứng cổ xé lớp băng kia
xuống, xé lên cả một vùng huyết nhục mơ hồ…
“Đây là ai là? Đồ đệ ngoan của ngươi! Tiết Mông! Long Thành của hắn
lệch chút nữa ta sẽ chết! Ngươi nói ta xem, ta dựa vào đâu buông tha cho
hắn!”
“Trong mắt ngươi chỉ có mạng hắn là mạng, ta thì không phải, có đúng
không?!” Dưới cơn hận, Mặc Nhiên đột nhiên nắm lấy tay Sở Vãn Ninh,
dán lên miệng vết thương đầm đìa máu tươi của mình, “Không phải ngươi
muốn ngăn cản ta à? Được, ta cho ngươi cơ hội, móc tim ta ra đi! —— Sở
Vãn Ninh, ngươi con mẹ nó có bản lĩnh thì móc tim ta ra đi!!”
“…” Ngón tay Sở Vãn Ninh run rẩy, cứng đờ như băng, lạnh như vậy.
Mặc Nhiên nhìn y chằm chằm, cuồng nộ, thô bạo, gân xanh trên cổ đều
giần giật.
Hắn nghẹn ngào nói: “Ngươi móc đi.”
Mưa bên ngoài to như trút nước, đập vào trên mái, lo lắng thấp thỏm như
điên như cuồng.
Tĩnh mịch.
Không ai có động tĩnh gì.
Không biết qua bao lâu, Mặc Nhiên mới buông lỏng tay Sở Vãn Ninh ra,
thấp thấp thở hổn hển, trầm giọng nói: “Mạng Tiết Tử Minh với Mai Hàm
Tuyết, ta phải lấy.”
“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.