HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 83

“Ngươi là ai?” Tiết Mông xuy nói, “Sư tôn không đánh gãy chân ngươi,
ngươi liền ngông cuồng quên mất mình là cọng hành?”
“Nga, ta là hành, vậy ngươi là gì.”
Tiết Mông cười lạnh: “Ta là đệ tử thủ tịch của sư tôn.”
“Tự phong hả? Ai, đề nghị ngươi tìm sư tôn phát cho cái ấn, rồi treo lên
tường đi, bằng không chẳng phải nên xin lỗi danh hiệu đệ tử thủ tịch này
sao.”
Rắc một tiếng, Tiết Mông bóp gãy đũa.
Sư Muội bên cạnh vội vàng hoà hoã chuyện này: “Đừng làm loạn nữa, mau
ăn đi.”
Tiết Mông: “… … Hừ.”
Mặc Nhiên cười hì hì bắt chước hắn: “Hừ.”
Tiết Mông tức sùi bọt mép, đập bàn: “Ngươi lớn mật!”
Sư Muội thấy tình hình không ổn, vội vàng kéo Tiết Mông: “Thiếu chủ,
nhiều người nhìn như vậy, ăn đi, đừng cãi nhau.”
Bát tự hai người này không hợp, tuy nói là huynh đệ, nhưng gặp mặt đã
muốn cấu xé nhau, Sư Muội khuyên Tiết Mông xong, bị kẹp ở giữa khổ hề
hề hoà hoãn không khí, nói chuyện.
Một lát hỏi Tiết Mông: “Thiếu chủ, mèo hoa phu nhân nuôi bao giờ sinh?”
Tiết Mông đáp: “Nga, ngươi nói A Li? Nương ta đoán sai rồi, nó không
chịu vận động, ăn quá nhiều, béo bụng mà thôi.”
Sư Muội: “… … … …”
Một lát lại hỏi Mặc Nhiên: “A Nhiên, hôm nay còn đến chỗ sư tôn làm việc
sao?”
“Chắc là không cần, nên dọn đều dọn rồi. Hôm nay ta giúp huynh chép
môn quy đi.”
Sư Muội cười nói: “Làm sao còn có thời gian giúp ta? Ngươi còn có cả
trăm việc chưa xong kìa.”
Tiết Mông nhướng mày, có chút kinh ngạc nhìn Sư Muội xưa nay vẫn an
phận thủ thường: “Ngươi làm gì mà phải chép môn quy?”
Sư Muội hơi xấu hổ, còn chưa kịp nói, bỗng trong nhà ăn, tiếng nói chuyện
đột nhiên im ắng. Ba người quay đầu lại nhìn, thấy Sở Vãn Ninh bạch y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.