HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 848

Mặc Nhiên nghe vậy, không khỏi chợt lạnh trong lòng: “Vậy, nếu sư tôn
không muốn gặp bọn ta thì sao?”
“Đây chính là khó khăn thứ nhất, cũng là nguyên do càng nhiều người
nguyện ý tìm y, càng dễ dàng thành công. Phải biết, nếu y vô tâm luyến thế,
đã quyết định đi.” Hoài Tội nói, “Như vậy Dẫn Hồn Đăng sẽ không chiếu
ra thân ảnh của y. Cho nên nếu muốn thi triển thuật trọng sinh, thiên thời
địa lợi nhân hoà, thiếu một thứ cũng không được. Nếu người đi tìm y,
người chết đều không quyến luyến, bản thân không muốn quay về hồng
trần, ai cũng không cưỡng cầu được.”
“…” Mặc Nhiên không khỏi nắm chặt hồn đăng trong tay.
Tiết Mông vội la lên: “Sư tôn thương bọn ta nhất, sao có thể không muốn
trở về? Đại sư, sau khi dùng Dẫn Hồn Đăng tìm ra nhân hồn của sư tôn,
nên làm thế nào?”
“Tìm ra nhân hồn, cần các vị đến một nơi.”
“Chỗ nào?” Tiết Mông hỏi.
“Địa phủ.” Hoài Tội đáp.
Ba người ai cũng không ngờ tới vậy mà thật sự phải đi địa phủ, không khỏi
giật mình.
Sư Muội nhẹ nhàng “A” một tiếng, đôi mắt đẹp hơi rủ, thấp giọng hỏi,
“Việc này… Người sống sao có thể xuống địa ngục?”
“Ta tự có cách, thí chủ không cần lo lắng.”
Hoài Tội không nhanh không chậm hướng y nhìn, tiếp tục nói: “Nhưng ba
người các ngươi, cho dù là ai tìm được nhân hồn của Sở Vãn Ninh trước,
đều phải tha thiết muốn y trở về dương gian, nguyện vì thượng cầu bích
lạc, ngược dòng Hoàng Tuyền. Nếu ý niệm trong lòng không kiên định, thì
nửa đường hồn phách của Sở Vãn Ninh sẽ tán đi, không thể tụ lại.”
Sư Muội: “Này…”
Tiết Mông nói: “Ta đối với sư tôn ân sâu nghĩa nặng, cho dù muốn ta vào
Địa Ngục Vô Gian tìm người, ta không có gì để nói.”
“… Sư tôn vì ta bỏ mình.” Mặc Nhiên giương mắt nhìn, cũng nói, “Ta nợ
người rất nhiều, cũng không có gì để nói.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.