HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 860

Không phải…
Mặc Nhiên nghẹn ngào, rồi khóc thảm thiết, hắn quỳ xuống, hắn quỳ trước
mặt tàn hồn không nhìn thấy mình, Dẫn Hồn Đăng đặt bên chân, hắn lắp
bắp đứt quãng, hắn khàn cả giọng như muốn khấp huyết, hắn rốt cục không
nhịn được nữa nghẹn ngào gào khóc.
Hắn quỳ trước mặt Sở Vãn Ninh.
Không phải…
Hắn cúi vào bụi bặm, hắn nắm vạt áo nhuốm máu của Sở Vãn Ninh.
Tâm quân không phải như hàn thiết, ta cũng khó làm đá cứng. Chỉ là trước
kia tính sai, hiểu lầm quân rất nhiều… Chỉ là…
“Sư tôn, sư tôn…” Hắn cực kỳ bi ai, cuộn người, “Là ta có lỗi với người.
Van cầu người… Van cầu người trở về cùng với ta…”
“Sư tôn… Cầu người trở về cùng ta, ta sai rồi, là ta không tốt. Ta không
trách người, ta không hận người, là ta không đúng, chọc người tức giận, sau
này người có đánh ta mắng ta, ta cũng tuyệt không đánh trả, sư tôn, chỉ cần
người trở về, cái gì ta cũng nghe theo người… Kính người, thương người,
đối đãi với người thực tốt…”
Thế nhưng vạt áo của Sở Vãn Ninh mờ mịt như thế, nắm trong tay tùy thời
sẽ vỡ nát.
Mặc Nhiên hận không thể xé ngực mình ra, đổi trái tim của mình cho y, chỉ
cần có thể được nghe thấy tim y đập. Hận không thể đem huyết dịch trôi
vào trong huyết mạch của y, chỉ cần có thể lại nhìn thấy sự sống trên gương
mặt của y.
Hắn hận không thể làm tất cả, đền bù sai lầm mình phạm phải.
“Sư tôn.” Cuối cùng hắn khóc không thành tiếng.
“Chúng ta làm lại từ đầu, có được không…”
Trước Thông Thiên, dưới cây hải đường.
Tông sư ôn nhu như mèo trắng ngẩng đầu, mắt phượng hơi mở to, âm
thanh ve kêu đầu cành, trước mặt thiếu niên đang cười.
“Tiên quân tiên quân, ta nhìn người rất lâu rồi. Người cũng không để ý đến
ta.”
Đảo mắt hai mươi năm, hai đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.