HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 869

Đến lúc này, đến chỗ này. Con đường này, đều chỉ có một mình kiên trì đi
đến.
Mặc Nhiên đi theo hồn lưu rộn rộn ràng ràng, đi đến cửa vào Quỷ giới.
Nơi đó có một người ngồi, trong tay đong đưa quạt hương bồ, nhìn y phục
giống như tên lính, lúc chết bị rạch bụng, cho nên ruột thỉnh thoảng sẽ chảy
ra.
Thủ vệ binh lính cực không kiên nhẫn dùng cán quạt nhét ruột vào, giương
mắt lười biếng hỏi quỷ hồn mới chết.
“Tên gì?”
“Tôn Nhị Ngũ.”
“Vì sao chết?”
“Ta, ta chết già.”
Thủ vệ lấy cái tróc lớn, thờ ơ đóng cái ấn “chết già” lên chiếu thân thiếp
của Quỷ giới, đưa cho Tôn Nhị Ngũ: “Bảng hiệu không được vứt bỏ, vứt
bỏ phải đi Thập Thất Điện bổ sung, đi, kế tiếp.”
Tôn Nhị Ngũ rất khẩn trương, đại khái là người vừa mới chết, dù khi ông
còn sống nhiều anh dũng, thông trăm chuyện, cũng sẽ hồi hộp.”Vậy ta, ta
có phải đi thụ thẩm không? Ta là người tốt, khi còn sống đến gà cũng
không giết, ta có thể được một hảo thai không, chí ít cho ta có tiền lấy
vợ…”
Lão đầu tử lải nhải lẩm bẩm không xong, lo sợ bất an.
Thủ vệ binh nghe đến lỗ tai tạo kén, xua tay nói: “Thẩm phán? Không tới
ngày đó đâu, hồn phách ở Quỷ giới nhiều như vậy, xếp hàng đầu thai cũng
phải đợi mười năm tám năm, chưa đến phiên ngươi thì ngươi đợi ở Quỷ
giới, không kém dương gian nhiều đâu. Chờ đến phiên ngươi, ngươi đi nói
với phán quan lão gia rằng khi ngươi còn sống chưa từng giết gà, vợ cũng
không thể cưới. Kế tiếp.”
Tôn Nhị Ngũ sợ ngây người, lắp ba lắp bắp, một giọng nói quê hương:
“Mười năm tám năm?”
Mặc Nhiên đứng xếp cách đó không xa nghe thấy cũng rất giật mình: “Cái
gì? Phải đợi lâu như vậy mới có thể được đầu thai?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.