HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 891

Mặc Nhiên tưởng rằng lần này có thể xác nhận liên quan giữa Sở Vãn Ninh
và Sở Tuân, cuối cùng không ngờ lại thế này, đành phải lắc đầu: “Thật đáng
tiếc.”
Sở Tuân cười cười, không nói, đi đến giá khoa vạn vật lấy một la bàn âm
dương mạ vàng, mời Mặc Nhiên ngồi xuống.
“Dùng thứ này có thể biết y ở đâu sao?”
“Tám chín phần mười.”
“Còn một hai là tình huống thế nào?”
“Có ít người hồn phách chắc chắn sẽ có chút khác thường, có khả năng tìm
không được.” Sở Tuân nói, ” Nhưng mà không có nhiều, tiểu công tử chắc
sẽ không xui xẻo như vậy.”
Kết thúc bói toán, kim nhỏ màu vàng trong la bàn run rẩy chỉ hướng bắc,
nhưng chờ một lúc, lại chuyển sàn hướng nam, lại bỗng đổi qua hướng
đông, rồi quay tới hướng tây, cuối cùng xoay tít.
Sở Tuân: “…”
Mặc Nhiên cẩn thận nói: “Thế nào?”
“Khụ.” Sở Tuân ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt có chút xấu hổ, “Tiểu công tử…
Quả thật xui xẻo.”
Mặc Nhiên: “…”
Kỳ thật vận khí của Mặc Nhiên thường không tốt, biết sẽ không trôi chảy
như vậy. Hắn thở dài, cám ơn Sở Tuân, chuẩn bị dấn thân vào biển người
mênh mông lần nữa, tiếp tục đi tìm Sở Vãn Ninh.
Nào đoán được lúc này, la bàn điên cuồng chuyển động bỗng nhiên ngừng
lại, kim la bàn chỉ một phương hướng nào đó, run rẩy, tựa hồ cũng không
thể xác định, một lát sau, lại chỉ lệch vị trí một chút.
Sở Tuân vội vàng gọi hắn: “Tiểu công tử, cậu chờ một chút.”
Mặc Nhiên lập tức dừng lại, đứng cạnh bàn ngưng thần nín hơi nhìn la bàn,
kim la bàn đung đưa trái phải, không dừng lại, nhưng ước chừng chỉ ra một
phương hướng.
Sở Tuân cau mày nói: “Chuyện gì…”
“Đây là đại biểu cho dị tượng gì hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.