HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 895

Nhưng tàn hồn này không giống nhân hồn, có lẽ vì hao tổn đến kịch liệt,
linh thể của y thiệt sự hư vô, ngón tay của Mặc Nhiên không chạm được
vào y, cứ như vậy mà xuyên qua hư ảnh địa hồn của Sở Vãn Ninh, rơi
xuống đệm giường trắng noãn.
Mặc Nhiên vì dạng hư vô này, sinh ra chút đắng chát mất mát không chịu
nổi.
Nếu có chút sai lầm, nếu Hoài Tội đại sư không xuất hiện, nếu linh hồn của
Sở Vãn Ninh vỡ tan nhiều hơn, nếu sư tôn chán nản, thiên thượng nhân
gian không gặp gỡ…
Hắn cúi người, biết rõ ràng không có cách nào chống lên trán Sở Vãn Ninh,
nhưng nhịn không được, nhắm mắt lại, giống như muốn ôm địa hồn mờ mịt
kia, cúi trên nhẫm tịch.
“Sư tôn.”
Hắn và vong hồn của y trùng điệp, ánh trăng chiếu xuống, không phân
ngươi ta.
Mặc Nhiên than thở, thở ra một hơi dài, trong lòng đắng ngắt nặng trĩu.
Hắn thấy thi thể của Sở Vãn Ninh, thấy nhân hồn của Sở Vãn Ninh, bây giờ
lại gặp được địa hồn bị bệnh này, mỗi lần gặp, cảm thụ đều hoàn toàn
không giống. Hắn quỳ xuống trước thi thể, tội ác cùng áy náy gần như
muốn xé nát hắn, hắn sám hối trước nhân hồn, nắm tay khẩn cầu Sở Vãn
Ninh quy thuận.
Mà địa hồn.
Hắn muốn ôm, lại không giữ được gì, cái gì cũng không đụng được, lòng
hắn bỗng có một lo sợ không yên vô biên vô tận, cảm thấy đây mới là kết
cục mà lẽ ra hắn nên có.
Hắn oán tội đầy người, máu tươi đầy tay. Hắn có tài đức gì, có thể lại cùng
cố nhân làm bạn, không phân ly?
Mặc Nhiên nhắm mắt, lông mi tựa hồ có chút ướt át, thấm bên gối đơn bạc.
Từng coi trời xanh đối xử lạnh nhạt với hắn, bây giờ xem ra, lại giống một
trò đùa hoang đường. Thì ra sự thật không phải như thế, hóa ra trời xanh
đối đãi với hắn rất tốt, chỉ là tâm hắn quá bạc, nhìn cái gì cũng xám xịt đi.
Là hắn không tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.