HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 894

chuyển thế. Phải nói thật sự có cái gì… Đại khái là kiếp sau sống ngắn đi
một chút, vận khí kém hơn một chút, hoặc là thân thể yếu hơn một chút.”
“…” Mặc Nhiên nghe, mặc dù rất không cam lòng, nhưng cũng khổ vì vô
kế khả thi, đành phải cám ơn quỷ y quan trước, rồi chạy lên lầu.
Bố cục phía trên không chặt chẽ kỹ càng giống phía dưới, khiến người ta
không thở nổi.
Có lẽ vì đều đặt tàn hồn mà Bệnh Hồn Quán không cách nào cứu tỉnh,
không cần chăm sóc nhiều. Chỉ có một y quan nhàn tản ngủ trên ghế mây ở
cửa sảnh.
Mặc Nhiên không đánh thức gã, trực tiếp đi đến phòng đầu.
Không gian lớn như vậy, chỉ bày mười đến hai mươi giường bệnh, dựa vào
nhánh cửa sổ đỏ, cách nhau một tấm bình phong màu trắng.
Bốn phía vắng vẻ.
Chân đạp trên mặt đất phát ra tiếng kẹt kẹt giòn vang, ánh mắt của Mặc
Nhiên rơi trên một đoạn tận cùng của gian phòng, nơi đó có cổng vòm hình
bán nguyệt, người cổng vòm chính là ban công lộ thiên, ánh trăng xuyên
qua rèm cửa hơi mỏng buông thõng xuyên thấu vào, gió mát lay động.
Rõ ràng nơi này có hơn hai mươi bệnh hồn, nhưng Mặc Nhiên chẳng biết
tại sao, có một loại cảm giác mãnh liệt.
Có lẽ Dẫn Hồn Đăng trong cõi u minh một đường dẫn hắn hướng về phía
trước, tâm hắn không an, đi đến trong cùng gian phòng, đi đến vùng thuần
sạch mông lung trong đêm trăng.
Hắn đưa tay, vén rèm lên.
Một mảnh cô hồn cuối cùng của Sở Vãn Ninh quả nhiên nằm ở đó, y nhắm
mắt lại, sắc mặt rất yếu ớt, giống như thi thể trong Sương Thiên Điện.
Dù là tìm được y, dù là trọng sinh nhìn thấy, Mặc Nhiên nhìn thấy vết máu
loang lổ, thân ảnh thanh lãnh đơn bạc, vẫn không nhịn được ẩn đau trong
lòng, chóp mũi hơi cay.
Hắn đi qua, đặt Dẫn Hồn Đăng ở đầu giường.
Sau đó ngồi vào bên giường địa hồn của Sở Vãn Ninh, muốn nhẹ nhàng
nắm chặt bàn tay băng lãnh của đối phương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.