HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 945

Nhưng có người tâm cao khí ngạo, những ủy khuất khổ đau, cho dù máu
tươi quấn lại ở yết hầu, cũng muốn nuốt xuống, không nói với ai.
Y không nói, lúc trước Mặc Nhiên sẽ không biết.
Bây giờ biết, cảm thấy rất đau lòng.
Hắn muốn ôm Sở Vãn Ninh.
Nhưng Sở Vãn Ninh đẩy hắn ra, khàn khàn nói: “Cút.”
Sở Vãn Ninh nghiêng mặt đi, một tầng lạnh lẽo cứng rắn che đi đau lòng bi
thương.
“Ngươi còn trẻ mà đã chết, còn có mặt mũi để tới gặp ta.”
“Sư tôn…”
“Cút ra ngoài.” Sở Vãn Ninh càng nghiêng mặt, “Tình nghĩa sư đồ giữa
ngươi và ta đã đứt, Ngọc Hành ta, không nhận phế vật còn trẻ đã chết.”
Còn trẻ đã chết…
Mặc Nhiên vốn đang khổ sở, nghe y nghiêm trang trách cứ mình như vậy,
đột nhiên cảm thấy trong lòng ấm áp, như có xuân thủy cuồn cuộn chảy ra.
Hắn vỗ vỗ trán, sau đó che mắt lại, nhịn không được khổ ngọt, cười chua
xót.
Sở Vãn Ninh nghe thấy hắn cười khẽ, càng giận dữ, quay đầu nghiêm nghị
nói: “Ngươi cười cái gì, ngươi——” y nổi nóng lại muốn đưa tay đánh Mặc
Nhiên, tay lại bị Mặc Nhiên bắt được.
Thanh niên ôn nhuận chậm rãi chớp mắt, không nói lời nào, giữ lấy tay của
y qua, hết mực trịnh trọng đặt lên ngực mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.