HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 366

“Thật không thể tượng tượng nổi.” Lý Hơi lẩm bẩm tự nói.

“Các ngươi dĩ nhiên không thể tưởng tượng nổi rồi, Nguyễn Nhược

Nhược ở bờ sông dùng phương pháp này cứu ngươi suýt chút nữa là bị
Nguyễn gia xem như yêu nữ đánh đuổi ra khỏi nhà.”

Nhớ lại chuyện Nguyễn Nhược Nhược dưới mắt của bao nhiêu người

dùng phương pháp cứu người không thể tưởng tượng nổi này để cứu hắn,
Lý Hơi vẫn nhịn không được đỏ mặt. Diêu Kế Tông thấy gương mặt tuấn tú
của hắn phiếm hồng liền nhớ lại lúc hắn hãy còn là Thủy cô nương ngồi
trên xe ngựa trêu ghẹo hắn. A…tại sao lúc đó hắn không đỏ mặt nhỉ? Diêu
Kế Tông đem thắc mắc này hỏi ra, mặt Lý Hơi càng đỏ hơn, một hồi lâu sau
hắn mới ấp a ấp úng đáp, “Ta…cũng không biết tại sao, dù sao…chỉ có ở
trước mặt Nguyễn Nhược Nhược…mới bị như vậy. Những nữ nhân khác thì
không…ta chỉ cảm thấy không thoải mái, cũng không thể…” Những lời
cuối cùng nhỏ như muỗi kêu, Diêu Kế Tông căn bản nghe không rõ nhưng
vẫn có thể đoán ra ý tứ của hắn.

“Ngươi xong rồi nha, ngươi xong rồi nha, xem ra ngươi yêu Nguyễn

Nhược Nhược thê thảm rồi!” Diêu Kế Tông lắc đầu thở dài không dứt.

Lý hơi cắn chặc hàm răng không nói lời nào, Diêu Kế Tông nói ra lời này

khiến suy nghĩ của hắn rõ ràng hơn. Nguyễn Nhược Nhược tại Ngưng Bích
hồ tựa như phù dung xuất thủy, hình ảnh này giống như lưỡi dao sắc bén
khắc sâu vào tâm trí hắn, từ đó không bao giờ có thể tiêu trừ. Trong mắt hắn
chỉ nhìn thấy người này, trong lòng cũng chỉ tơ tưởng đến người này.

“Nàng rốt cuộc tốt ở chỗ nào? Ngươi nói hết cho ta nghe xem vì cớ gì mà

ngươi bị nàng làm cho thần hồn điên đảo như vậy?” Lòng hiếu kì của Diêu
Kế Tông bắt đầu phát tác.

Lý Hơi trầm ngâm hồi lâu mới chậm rãi nói: “Ta không biết nàng tốt chỗ

nào, nhưng ta biết nàng là tốt nhất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.