HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 404

Mọi người đều mười cầm chín đoán chắc Ngọc Liên Thành sẽ chọn hoa

sen, vì ai ai cũng cho rằng Ngọc Liên Thành cùng hoa sen tương đối giống
nhau.

“Mọc lên từ bùn mà không nhiễm”, hoa sen được cho là có phẩm cách

siêu phàm thoát tục. Phật giáo ngợi khen hoa sen là “hoa thanh khiết”, lấy
hương thanh sắc nhã mà xác nhận phật tính, tượng trưng cho thần thánh.
Phật tổ “thiên thượng thiên hạ duy ngã độc tôn” ra đời trong một đóa hoa
sen thơm ngát. Ngọc Liên Thành trong lòng ẩn chứa một loại khí chất thanh
linh, tựa như hoa sen trong nước thanh cao không vướng lụy bụi trần. Nếu
để hắn bên cạnh hoa sen dĩ nhiên sẽ không thấy hổ thẹn.

Chỉ là Ngọc Liên Thành khoát tay chặn lại, “không cần”. Hắn xoay người

rời khỏi hồ sen, càng làm người khác ngạc nhiên chính là Ngọc Liên Thành
cuối cùng lại chọn một bông hoa tầm thường. Hoa hồng như lửa, đài hoa
xanh rờn, tựa như một đốm lửa bừng bừng xinh đẹp. Nếu như nói hoa sen là
một loại hoa thanh nhã mang vẻ đẹp “xuất thế”, không nhiễm khói lửa, thì
hoa hồng chính là vẻ đẹp “nhập thế”, tình ý nhiệt liệt dâng trào.

Đóa hoa sen trắng muốt bị Ngọc Liên Thành bỏ qua một bên, loại hoa

hắn tuyển chọn chính là đóa hồng đỏ thắm này. Giữa tâm hồn “ngọc khiết
băng thanh” ấy…phải chăng…đang rung động phàm tình?

Ngọc Liên Thành cầm trên tay một đóa hoa hồng rời khỏi Phù Dung

Viên, phía sau lưu lại vài đôi mắt mê hoặc không giải thích được. Trong số
đó có một đôi mắt như dòng suối trong vắt dõi nhìn theo thân ảnh tuấn lãng
đang dần xa…

Có thể sao? Mi mắt bị một người dẫn dắt, tâm linh bị một người hấp dẫn,

cả thần hồn đều bị một người làm cho rung động. Đây chính là…có thể!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.