HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 461

Nói hồi lâu, hắn đột nhiên cảm thấy Nguyễn Nhược Nhược quen mắt.

Chăm chú nhìn lại một lần, hai đạo mày kiếm nhất lời gương lên, đôi mắt
nhanh chóng trở nên băng lãnh, “Mới vừa rồi không phải là ngươi bắn bị
thương ngựa của ta sao? Ta đã đi tìm ngươi nửa ngày, chính ngươi suýt nữa
làm ta té ngựa gãy cổ”.

Nguyễn Nhược Nhược sửng sốt, không phải chứ! Nàng chỉ bắn một tiễn,

đến thỏ còn bắn không trúng, lại bắn trúng ngựa của Thất hoàng tử tôn quý
sao? Chuyện này…xác suất còn thấp hơn trúng độc đắc nữa! Đang trong lúc
Nguyễn Nhược Nhược nghĩ ngợi lung tung thì đằng kia Lý Mân đã không
khách khí hô to, “Bắt lại cho ta”.

Ngọc Liên Thành rùng mình, định mở miệng khuyên can thì Lý Hơi đã

dang tay đứng che trước mặt Nguyễn Nhược Nhược, tư thế thủ vệ, “Thất
hoàng tử, nàng chẳng qua là vô tình, huống chi ngài cũng không có gì đáng
lo ngại, mong ngài rộng lượng tha cho nàng lần này.”

Thất hoàng tử Lý Mân trợn to hai mắt nhìn chăm chú vào Lý Hơi, vẻ

băng lãnh trong mắt đổi thành ngạc nhiên, “Lý Hơi, hắn bất quá chỉ là một
luyến đồng, ngươi tại sao lại che chở hắn như vậy? Nếu ngươi thích, ta có
thể tặng cho ngươi những nam tử còn hấp dẫn hơn trăm lần.”

Lý Hơi cắn răng, rốt cuộc không nhịn được nữa, hắn đem từng câu từng

chữ nói ra rõ ràng, “Nàng là nữ nhân, là nữ nhân ta yêu”.

Ngọc Liên Thành nghe được, cương ngựa trong tay run nhè nhẹ, ánh mắt

thâm u, tia nhìn như ngàn vạn đợt sóng đang ập tới. Bao nhiêu tâm sự trong
lòng chỉ mình hắn biết.

Lý Mân kinh ngạc vô cùng, hắn hiển nhiên biết rất rõ vị đường đệ này.

“Ngươi…đầu gỗ này, không phải ngươi bất cận nữ sắc sao? Như thế nào đã
động tâm?”, hắn vừa nói vừa liếc nhìn Nguyễn Nhược Nhược một lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.